Chẳng mấy chốc nhân viên trên kia đã cắt thẳng nguyên thạch thành hai.
Tất cả mọi người đều choáng váng khi nhìn thấy mặt cắt ngang.
Bên trong ruột chỉ có một lớp lục dày chừng cái móng tay bao xung quanh viền tảng đá, còn bên trong thì chỉ là đá xám ngoét.
Nói cách khác, tảng nguyên thạch này thật sự là một đống rác.
Mặt Từ Nam Huyên nhanh chóng trở nên trắng bệch.
Tại sao… Tại sao lại có thể như vậy?
Tảng nguyên thạch này có tỉ lệ rất tốt cơ mà, tại sao… Tại sao có thể là một đống rác được?
Cô ta không cam lòng, vội nói: “Tiếp tục cắt đi.”
“Nói không chừng lục được giấu ở hai bên thì sao.”
Mọi người lại trợn trừng mắt, cẩn thận nhìn chằm chằm nguyên thạch.
Nếu lục giấu ở hai đầu nguyên thạch thì Từ Nam Huyên vẫn còn cơ hội kiếm lời.
Nhân viên tiếp tục cắt.
Từ Nam Huyên cảm thấy trái tim mình sắp nhảy bật ra ngoài nhảy ra ngoài: Sống hay chết đều trông chờ vào lát cắt này.
Chẳng mấy chốc nguyên thạch đã bị chia ra làm bốn phần.
Bên trong cũng là một lớp lục mỏng bao ngoài viền.
Còn ở giữa chỉ có đá là đá!
Mọi người than thở, đá xám, tảng nguyên thạch chính là một đống phế phẩm.
Có người tiếc hận, có người vui sướng khi người gặp họa.
Hai năm mươi lăm tỷ đồng mua một đống đá rác… Còn không bằng Diệp Huyền Tần người ta tiêu ba tỷ rưỡi mua một đống đá rác đâu.
Ầm!
Đầu óc Từ Nam Huyên nhanh chóng nổ tung ngay lúc đó, cả người mềm nhũn ngã ra ghế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088232/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.