Chỉ trong một khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, có người lại ra giá: “Hai trăm bốn mươi tỷ.”
Mọi người lại xì xào bàn tán với nhau và nhìn về phía người lên tiếng.
Không ngờ người vừa mới ra giá chính là cô gái có ví LV cất áo mưa trong đó, Phạm Thúy Lan.
Cô gái này lắm tiền nhiều của thật, có thể thuận miệng ra cái giá “hai trăm bốn mươi tỷ”.
Thế mà lúc nãy mất có ba triệu rưỡi đã cuống cuồng lên như bị ai làm gì vậy, thật là kì quái.
Người nhà Từ Lam Khiết cũng cảm thấy khó hiểu.
Hành động của cô ta trước đó khiến người ta phải đặt dấu chấm hỏi.
Từ Nam Huyên nhìn chằm chằm tảng đá đó, nỉ non: “Hai trăm bốn mươi tỷ, hai trăm bốn mươi tỷ…”
“Thím ba à, thím nói xem… Con có nên bỏ thêm mười mấy tỷ vào không?”
Lý Khả Diệu hít thật sâu: “Thím nghĩ con nên tự xem thử coi sao.”
Người gõ búa nói: “Hai trăm bốn mươi tỷ, còn ai trả giá cao hơn nữa không?”
“Hai trăm bốn mươi tỷ lần một, hai trăm bốn mươi tỷ lần hai…”
Từ Nam Huyên vội vàng hỏi: “Chờ đã, liệu có thể cho tôi xem thử được không?”
Người gõ búa gật đầu: “Tất nhiên là được rồi, mời cô gái xinh đẹp ấy lên sân khấu.
Từ Nam Huyên lập tức dẫn Lý Khả Diệu lên sân khấu, lấy đèn pin và dụng cụ chuyên nghiệp ra bắt đầu xem xét.
Mọi người cùng nhìn họ với ánh mắt sáng quắc.
Xem xong, Từ Nam Huyên và Lý Khả Diệu trở lại chỗ ngồi, hạ giọng nói: “Thím ba, con có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088227/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.