Trở lại quán trà Bát Bảo, Vương Minh giao gói thuốc đông ty cho chuyên gia đi sắc.
Sắc với ba chén nước và lửa nhỏ hơn hai tiếng đồng hồ thì người giúp việc mới bưng thuốc đã sắc xong lên phòng của Vương Minh.
Vương Minh muốn bưng lên uống thì dưới lầu bỗng nhiên có tiếng rầm rầm.
Âm thanh cực kì mạnh mẽ, thậm chí cả quán trà cũng rung lên theo.
Vương Minh và Tử Hàm cũng cảnh giác đứng dậy và liếc nhìn nhau.
“Bên ngoài xảy ra chuyện gì thế?”
“Đi thôi, xuống đó xem một tí coi sao.”
Hai người bọn họ một người đi trước một người đi sau ra khỏi phòng.
Bọn họ vừa mới đi thì một bóng đen bỗng nhiên xuất hiện ngay ngoài cửa sổ.
Người đó nhanh chóng nhảy vào trong, sau đó cầm một túi bột phấn trắng đổ hết vào trong chén thuốc đông y vừa sắc và khuấy lên một chút và nhanh chóng bỏ đi.
Hành động nhanh nhẹn và lưu loát như nước chảy mây trôi, trên dưới không tới mười giây và không hề có một tiếng vang nào, có thể thấy người đó có sức mạnh cực kỉ đáng gờm.
Dưới lầu là một chiếc xe hơi đột nhiên nổ mạnh.
Vương Minh và Tử Hàm cùng liếc nhìn nhau và ánh mắt có sự kì quái ăn ý nào đó.
Tử Hàm: “Có vẻ đây là kế điệu hổ ly sơn của kẻ đó rồi.”
Vương Minh gật đầu nói: “Lát nữa là biết ngay thôi mà, chúng ta quay vào trong thôi.”
Hai người lại đi vòng vào trong nhà.
Đi được nửa đường thì Vương Minh tiện tay ôm lấy con mèo.
Trở về phòng, Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088215/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.