Sự khác biệt này hơi rõ ràng quá đáng rồi đó.
Rõ ràng đây là dự án anh giành về, anh là người có công lớn nhất nhưng chỉ thưởng chi anh đúng hai triệu.
Trình Hạ Vũ chỉ là chân chạy vặt thôi lại được thưởng thẳng vào lương ba trăm năm mươi triệu, hơn nữa cuối năm còn có ba tỷ rưỡi…
Diệp Huyền Tần hít sâu: “Lam Khiết, anh không phục…”
Trình Hạ Vũ cười hì hì nói: “Thôi mà anh rể, chị em cũng là của anh rồi mà anh còn tiếc mấy động bạc lẻ đó ư?”
Diệp Huyền Tần vỗ đầu: “Nói thế cũng đúng.”
Từ Lam Khiết vội vàng chỉnh lại: “Em đã nói bao nhiêu lần rồi, trước khi thực hiện được mắc xích quan trọng đó thì em sẽ không phải là bạn gái của anh.”
Đầu Diệp Huyền Tần lại đau như búa bổ.
Rốt cuộc là cái mắc xích quái quỷ gì!
Ôi, đúng là phụ nữ!
Lưu Béo bị đưa ra vùng ngoại ô, nơi có một nhà máy hóa chất bỏ hoang.
Nhìn khung cảnh hoang tàn, cũ nát và vắng vẻ của nơi này, Lưu Béo sợ phát điên lên được.
Đây chính là một địa điểm cực kì tốt để giết người giấu xác đấy.
Diệp Huyền Tần thật là độc ác không còn tính người, mình chỉ muốn giành người đàn bà của nó thôi mà nó lại dám ra tay chém giết cả một mạng người!
Khi mạng sống bị uy hiếp, Lưu Béo suy sụp quỳ xuống đất khóc rống lên: “Diệp Huyền Tần, tôi sai rồi, tôi biết mình sai rồi. Anh tha cho tôi lần này đi, tôi sẵn sàng dâng hết tất cả tài sản tiền bạc của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088210/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.