Từ Lam Khiết gật đầu, nói: “Ừm, anh đã làm rất tốt khi giành được dự án Nghĩa An này, tăng thêm cho anh hai triệu đồng.”
Diệp Huyền Tần hơi bất mãn với điều đó: “Chỉ tăng có hai triệu thôi á, thế có hơi ít rồi đó.”
Từ Lam Khiết: “Thôi nhé, anh nên biết chừng mực đi. Kéo về một dự án được thưởng hai triệu tiền lương là một ưu đãi rất tốt cho nhân viên rồi đấy.”
Diệp Huyền Tần cong môi, em tưởng tôi là đồ ngốc nên thích lừa thế nào cũng được chắc.
Mang về một dự án trị giá mười tỷ rồi lại tưởng cho hai triệu đồng á… Em còn ngang ngược hơn cả kẻ ngang ngược nhất đấy.
Diệp Huyền Tần nói: “Một dự án hai triệu, thế nhưng bên Nghĩa An lại có tận hai dự án được kéo về cơ mà.”
“Hai cái á?” Từ Lam Khiết cực kì ngạc nhiên: “Ngoài dự án du lịch Nghĩa An ra thì còn cái nào nữa?”
Diệp Huyền Tần nói: “Còn một dự án nữa về xưởng đúc nguyên vật liệu hợp kim đấy.”
Từ Lam Khiết cực kì xúc động nhìn về phía Trình Hạ Vũ: “Cá Nhỏ, có thật thế không?”
Hai mắt Trình Hạ Vũ vụt sáng: “Đúng thế.”
“Ha ha ha.” Từ Lam Khiết cười ha hả, mặc kệ hình tượng: “Tập đoàn chúng ta đang xây dựng về mảng này, nếu như không có xưởng chế tạo hợp kim riêng của công ty thì tất cả mọi thứ đều phải lệ thuộc vào sự cung ứng hàng của đối tác. Bây giờ thì tốt rồi, có xưởng chế tạo hợp kim này thì chúng ta sẽ bớt được một mối lo, lấp đi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088208/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.