Diệp Huyền Tần: “Có thể tra được xem ông ta gọi điện cho những ai không?”
Sói Hoang đáp: “Không tra được. Dù sao tín hiệu di động của quân đội đều đã được mã hóa cả rồi, tôi chưa có đủ quyền hạn để được đọc giải mã.”
Diệp Huyền Tần nói: “Ừ, vài ngày tới có khả năng Hồ Thanh Sơn sẽ có hành động, cậu chú ý theo dõi sát sao ông ta cho tôi.”
“Có thể tóm gọn kẻ thao túng phía sau Hồ Thanh Sơn hay không phải dựa vào hành động lần này.”
Sói Hoang: “Đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”
“Đúng rồi, tôi còn có một việc không biết có nên nói cho anh biết hay không.”
Diệp Huyền Tần: “Nói đi.”
Sói Hoang: “Chuyện là thế này, dường như dạo này em Tư đang ghen với ai đó, cứ mãi càu nhàu bên tai tôi…”
Diệp Huyền Tần: “Ghen gì là ghen gì? Cậu trêu chọc cô ấy à?”
Sói Hoang: “Không phải, em Tư ghen bởi vì anh đó.”
“Cô ấy nói anh quá thiên vị Độc Lang, không những để anh ta ở lại Tân Hải giúp đỡ anh, còn đưa anh ta đến thành phố Giang để thay anh ra mặt… Còn cô ấy thì muốn đến gặp anh một lần anh cũng không cho.”
“Em Tư nói bây giờ cô ấy muốn từ bỏ tất cả để đến Tân Hải làm việc cho anh…”
Diệp Huyền Tần chỉ thấy đau đầu, em Tư vẫn không khiến người ta bớt lo hơn chút nào.
Rõ ràng đã nắm quân hàm cấp tướng rồi mà trước mặt anh vẫn còn ra vẻ như thiếu nữ mới lớn.
Anh vội vàng cự tuyệt: “Cảnh cáo em Tư, để cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088189/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.