Anh ta vội vàng cầu xin nói: “Anh Diệp Huyền Tần, tôi tình nguyện cung cấp hàng hóa miễn phí cho hạng mục cho đến khi hạng mục hoàn thành.”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Xin lỗi, anh không có cơ hội này đâu.”
Vẻ mặt anh ta ngạc nhiên nói: “Vì sao chứ, vì sao anh cho bọn họ cơ hội mà lại không cho tôi cơ hội chứ…”
“Bởi vì…” Diệp Huyền Tần nói: “Vừa rồi bọn họ không mắng tôi mà chỉ có anh mắng tôi.”
“Biết không? Chỉ riêng điều này cũng khiến tôi phải lấy mạng anh rồi.”
Rầm!
Người đàn ông da ngăm dùng sức nuốt một ngụm nước bọt.
Anh ta biết Diệp Huyền Tần không hề nói đùa.
Cho dù Răng Hô cũng có thể lấy được cái mạng quèn của anh ta chứ nói gì tới Diệp Huyền Tần sức mạnh lồng lộng như vậy.
Anh ta cắn chặt răng, hạ quyết tâm nói: “Anh Diệp Huyền Tần, tôi tình nguyện đóng góp 50% cổ phần vào Tập đoàn Diệp Linh.”
Ở trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc này, tính mạng đáng giá ngàn vàng, một chút cổ phần có đáng là gì đâu chứ.
Hơn nữa, nếu xưởng nhà anh ta gia nhập Tập đoàn Diệp Linh, anh ta dựa vào đó để kinh doanh như vậy chắc chắn quy mô sẽ lớn hơn, cổ phần còn lại trong tay anh ta cũng sẽ càng đáng giá hơn.
Diệp Huyền Tần suy nghĩ một lúc rồi nói: “51% cổ phần.”
Tuy chỉ dư ra 1% cổ phần nhưng lại có tính quyết định trong việc nắm giữ chi tiêu và quyền lợi của nhà xưởng.
Người đàn ông cắn răng nói: “Tôi đồng ý.”
Diệp Huyền Tần nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088179/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.