Đầu óc Tử Hàm có chút mơ hồ nói: “Vương Minh, ông đang cười gì vậy?”
Vương Minh nói: “Tôi đang cười hai chúng ta ngu muội dốt nát, ánh mắt thiển cận.”
Tử Hàm càng mô hồ hơn: “Ông nói như vậy là có ý gì?”
Vương Minh nói: “Ông còn nhớ sự đánh giá trước kia mà chúng ta dành cho Diệp Huyền Tần không?”
Tử Hàn nói: “ Hữu dũng vô mưu, tự đại cuồng vọng, ỷ vào tiền tài.”
Vương Minh gật đầu nói: “Bây giờ nhìn lại, tên nhóc đó chính là trí dũng song toàn, một bậc thầy về sách lược, là một thiên tài trong ngành này.”
Tử Hàm khiếp sợ, ông chưa từng thấy Vương Minh đáng giá ai cao như vậy, hơn nữa đối phương còn là một người trẻ tuổi.
Ông nói khẽ: “Cho nên, tiếp theo ông định làm gì?”
Vương Minh suy tư trong chốc lát rồi nói: “Chỉ dựa vào hai người chúng ta, e rằng không chống đỡ được kế hoạch ngoại tuyến.”
Tử Hàm càng thêm khiếp sợ: “Cho nên, ông muốn Diệp Huyền Tần gia nhập vào kế hoạch ngoại tuyến của chúng ta?”
Vương Minh gật đầu: “Đúng vậy.”
Tử Hàm hít một hơi thật sâu rối nói: “Tôi thừa nhận tên nhóc đó có chút năng lực.”
“Nhưng năng lực cậu ta, sao có thể sánh vai cùng với chúng ta chống đỡ kế hoạch ngoại tuyến chứ.”
Vương Minh nói: “Năng lực của cậu ta thực sự không bằng hai chúng ta nhưng ông đừng quên, anh ta còn trẻ, rất có tiềm lực về sau.”
“Chỉ cần hai chúng ta giúp đỡ cậu ta một chút, cậu ta có thể phụ trách một phần trong kế hoạch ngoại tuyến.”
Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088166/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.