Tuy nhiên, ông ta bình tĩnh nói: “Thỏa thuận cờ bạc đó, một là không được viết ra trắng đen, hai là không có bằng chứng hình ảnh. Không có hiệu lực pháp lý. Tôi sẽ không thừa nhận nó.”
Đây là chuẩn bị quang minh chính đại chơi xấu.
Diệp Huyền Tần: “Ai nói không có?”
Sau đó, anh lấy điện thoại ra và phát một đoạn ghi âm.
Nội dung đoạn ghi âm đúng như những gì Diệp Huyền Tần và Từ Hiên Thắng nói về việc cá cược của họ.
Sắc mặt Từ Hiên Thắng nhất thời đỏ bừng, ông ta bị Diệp Huyền Tần nắm thóp rồi.
Từ Đức Lương gấp rút, liền chạy tới giật điện thoại của Diệp Huyền Tần.
Tuy nhiên, Diệp Huyền Tần và cái ghế đẩu lập tức lùi lại một bước, Từ Đức Lương hụt, ngã như chó ăn cứt.
Diệp Huyền Tần liếc Từ Đức Lương, chế nhạo: “Trẻ con!”
“Ông Từ, xem ra ông đang muốn chơi xấu. Một người doanh nhân nếu không có chút liêm chính, nếu truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của ông.”
Từ Hiên Thắng không làm gì được Diệp Huyền Tần, đành phải bắt Từ Lam Khiết ra, nói: “Từ Lam Khiết, cho dù tôi cho cô nhà họ Từ, cô dám nhận không?”
Từ Lam Khiết rùng mình vì sốc.
Không thể nào, cô lớn lên trong cái bóng của người ông thứ hai trong gia đình lớn này, cô có một nỗi sợ hãi trời sinh với ông ta.
Làm sao có thể không sợ bị ông ga mắng.
Đang không biết làm sao, Diệp Huyền Tần vỗ vỗ vai Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, vừa rồi không phải em muốn đi vệ sinh sao? Đi đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088145/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.