Từ Nam Huyên ngay lập tức có chút luống cuống, vội vàng biện giải cho chính bản thân mình: “Không phải đâu… Ông ơi, ý cháu không phải như vậy đâu.”
“Ông hiểu nhầm cháu rồi, ý cháu muốn nói là, có lẽ ông vẫn chưa hiểu rõ mọi chuyện.”
“Theo cháu biết, Tập Đoàn Diệp Linh là do Từ Lam Khiết tự mình gây dựng bằng hai bàn tay trắng, không hề dựa vào danh tiếng của nhà họ Từ.”
“Hơn nữa, cả nhà bọn họ đã bị trục xuất khỏi gia tộc, thế nên sao có thể ỷ lại vào danh tiếng nhà chúng ta.”
“Vì tập đoàn này mà Từ Lam Khiết tốn bao nhiêu công sức, em ấy phải thức khuya dậy sớm, hao tâm tổn sức cho nó, có thể nói em ấy còn coi trọng nó hơn cả tính mạng mình nữa.”
“Chúng ta không có lý do gì tự nhiên tranh giành công sức của người ta như vậy có phải là quá vô lý không.”
Từ Hiên Thắng vẫn không nói gì, đứa cháu mà ông ta hết mực yêu quý lúc này lại chống lại lời ông ta.
“Từ Nam Huyên, cô câm miệng đi, đừng có cố biện minh cho chính mình nữa, rõ ràng là cô đang nghi ngờ quyết định của ông.”
“Nhà họ Từ chúng ta có thể phát triển như bây giờ hoàn toàn là nhờ sự lãnh đạo anh minh sáng suốt của ông.”
“Riêng điều này đã có thể nói lên quyết định của ông luôn chính xác đến nhường nào, cô có tư cách gì mà nghi ngờ chứ.”
“Rõ ràng là cô không suy nghĩ cho nhà họ Từ.”
Từ Hiên Thắng nhìn Từ Đức Lương, ánh mắt ông ta tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088125/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.