Từ Lam Khiết hết cách, không thể làm gì khác hơn bèn nói: “Được rồi được rồi được rồi, chị mang tấm hình đó gửi qua máy tính của em trước đi.”
“Muah…” Từ Nam Huyên hôn Từ Lam Khiết một cái: “Chị cũng biết em gái chị hiểu chị nhất mà.”
Cô ta mang hình gửi vào trong máy tính của Từ Lam Khiết.
Mở hình trong máy vi tính, phóng đại ra to thêm vô số lần.
Từ Lam Khiết chỉ nhìn một cái, nhất thời ngây người.
Bóng lưng này, nhìn rất quen!
Đây…đây không phải là bóng lưng của Diệp Huyền Tần sao?
Cô cùng Diệp Huyền Tần sớm tối bên nhau, đối với bóng lưng của anh thật sự không thể nào quen thuộc hơn nữa.
Từ Nam Huyên, mỹ nhân xinh đẹp nhất thành phố Giang, anh hùng trái đất của chị ấy, là chồng mình?
Chuyện khôi hài, lớn chuyện rồi.
Nhìn thần sắc Từ Lam Khiết có gì đó không bình thường, Từ Nam Huyên vội hỏi: “Lam Khiết, em sao vậy?”
Từ Lam Khiết hít một hơi thật sâu: “Nam Huyên, em… em có thể là biết người này.”
Cái gì!
Từ Nam Huyên kinh hãi nhảy cẫng lên, kích động đến sắp khóc: “Mau nói cho chị biết, anh ấy là ai? Hiện tại lập tức dẫn chị đi gặp anh ấy!”
“Tối nay chị phải động phòng với anh ấy, aaaaa”
Từ Lam Khiết hít sâu một hơi: “Đây khả năng chính là bóng lưng của chồng em Diệp Huyền Tần.”
Đoàng!
Nghe qua như sét đánh ngang tai, một phát trực diện khiến Từ Nam Huyên không kịp phản ứng, đặt mông ngồi phịch trên ghế sofa: “Chồng…chồng em?”
“Không… không thể nào, nhất định là em nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088117/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.