“Hừ, tên Bạo Long đó, dám phụ lòng Vương Minh ngài đây, đáng chết.”
“Tôi thấy để nó chết cũng là dễ dàng cho nó quá rồi, tôi muốn hành hạ nó một chút, để cho nó sống không bằng chết.”
Vương Minh gật đầu một cái, thoáng nhìn đồng hồ nói: “Bây giờ mọi chuyện cũng sớm kết thúc rồi, mọi người cũng trở về đi.”
Mọi người lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Ai là người có thể tới Tân Hải sớm hơn một bước, ai là người có thể nắm được miếng mồi ngon Tân Hải kia.
Kết quả vừa mới đi tới trước cửa, một tên mặc đồ đen hốt hoảng chạy vào nói: “Ngài Vương Minh, không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Đám côn đồ kia lập tức dừng bước lại, tò mò nhìn tên mặc đồ đen kia.
Vương Minh trừng mắt nhìn tên mặc đồ đen đó, tức giận quất: “Hừ, la hét om sòm, còn ra thể thống gì.”
“Chuyện gì không ổn.”
Người mặc đồ đen kia nói: “Kế hoạch vây quét, thất bại rồi.”
“Năm trăm anh em vây quét Diệp Huyền Tần, toàn bộ đều mất liên lạc, lại vừa có tin tức xác nhận, Diệp Huyền Tần đã trở lại Tân Hải.”
“Thậm chí, ba trăm tên ở Tân Hải đã xông vào địa bàn ngầm của thành phố Giang, ngay lúc không gặp bất kỳ tình huống chống đối nào, thành công chiếm được thành phố Giang rồi.”
Cái…cái gì!
Con ngươi mọi người ở đó lập tức co rút lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào tên mặc đồ đen.
Năm trăm người vây quét Diệp Huyền Tần, toàn bộ đều mất liên lạc!
Diệp Huyền Tần đã trở lại địa bàn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088113/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.