Hai người đồng loạt nhìn lại.
Nhìn thấy người đến, Từ Lam Khiết vui mừng, Trịnh Hà hoảng sợ!
Mẹ mày, sao tên này lại trở về nhanh như vậy chứ.
Cái lão già chó chết kia, rốt cuộc làm việc như thế nào!
Từ Lam Khiết kêu khóc: “Diệp Huyền Tần, cứu mạng, cứu mạng!”
Diệp Huyền Tần nhanh chóng xông lên.
Trịnh Hà sợ hãi, vội vàng chạy trốn.
Nhưng mà, tốc độ của anh ta làm sao nhanh hơn Diệp Huyền Tần được.
Diệp Huyền Tần bắt được tóc của anh ta một cái, nhấc lên trên,
Cả người Trịnh Hà như một tên lửa, đụng vào trên trần nhà.
Lần này anh ta đâm thẳng vào quạt trần xoay tròn trên đó.
Quạt trần gọt sạch một lớp da trên đầu Trịnh Hà, máu tươi bắn tóe ra khắp phòng.
Sau khi rớt xuống, anh ta còn làm sập cái bàn, mảnh vụn thủy tinh đâm vào khắp cả người!
A!
Trịnh Hà ôm đầu, gào khóc thảm thiết.
Diệp Huyền Tần vội vàng ngồi xổm xuống: “Lam Khiết, là anh có lỗi, anh đến chậm.”
Òa!
Trở về từ cõi chết, Từ Lam Khiết ôm Diệp Huyền Tần khóc lớn: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, em không nên không nghe lời anh, tùy tiện rời khỏi tòa nhà tổng bộ…Hu hu.”
Diệp Huyền Tần ôm chặt hơn.
Rất nhanh, Lý Ngọc Vân dẫn người xông vào.
Một màn trước mắt, khiến cô ta tức giận đến huyết mạch căng phồng lên.
Trịnh Hà ở trên địa bàn của cô ta lại bị Diệp Huyền Tần đánh thành bộ dạng như vậy!
Lần này anh ta chắc chắn sẽ không đầu tư cho mình.
Đều con mẹ nó tại tên chồng phế vật của Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088068/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.