Chẳng biết từ lúc nào, bên ngoài quán bar đã bị một nhóm chiến sĩ người trang bị súng ống đầy đủ bao vây quanh rồi.
Mỗi người đều cao lớn rắn rỏi, không giận tự uy, khí thế ngập trời!
Chuột Con nở nụ cười.
Thì ra, anh em của anh ta không chỉ có tiền mà còn quyền khuynh thiên hạ!
Anh ta lên xe.
Trên xe, Uyển Nhi đã tỉnh lại đang ngồi ở trong lồng ngực của Diệp Huyền Tần cùng anh chơi đùa, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười khanh khách.
Nhìn thấy Chuột Con, đôi mắt Uyển Nhi sáng lên: “Bố ơi, Uyển Nhi tìm được bố rồi, bố thua rồi.”
Không thể nghi ngờ nữa chắc chắn Diệp Huyền Tần lại lừa gạt Uyển Nhi chuyện “bắt cóc” vừa nãy chỉ là đang chơi trốn tìm.
Chuột Con cũng cười, nụ cười xuất phát từ nội tâm: “Uyển Nhi thật là lợi hại, thắng cả bố.”
Uyển Nhi cười hì hì hôn gò má Diệp Huyền Tần một cái: “Là cha nuôi nói cho Uyển Nhi biết cha đang ở đây, cảm ơn cha nuôi.”
Diệp Huyền Tần vuốt ve đầu Uyển Nhi: “Không cần khách khí.”
“Chuột Con, hả giận rồi?”
Chuột Con vội vàng gật đầu.
Diệp Huyền Tần hạ cửa sổ xe xuống, nhìn chiến sĩ ngoài cửa sổ phất phất tay!
Chiến sĩ hiểu ý, vội vàng dẫn người vọt vào quán bar, không bao lâu bên trong lập tức truyền đến tiếng đánh ném người.
Chuột Con nhỏ giọng nói: “Anh Tần, có thể nhờ anh chăm nom Uyển Nhi mấy ngày không?”
“Tôi định về quê một chuyến, lấy chút thuốc trị chân đau của tôi, mang theo Uyển Nhi theo thì không tiện.”
Diệp Huyền Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088004/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.