Thiên La Thập tam châm, có thể cứu người cũng có thể giết người!
Động tác của anh vô cùng nhuần nhuyễn, bản thân anh tạo ra nên anh đã sớm luyện tới trình độ người và kim châm hợp thành một rồi.
Cảnh giới người và kim châm hợp thành một chính là có thể châm vào huyệt người khác dù ở khoảng cách xa!
Một giây sau, bất chợt bốn năm bảo vệ liền co rút cả người, sau đó “ầm ầm” ngã xuống trên mặt đất, khổ sở kêu thảm.
“Mẹ, chuyện gì xảy ra vậy? Đau chết ông rồi.”
“Sao ông cảm thấy trong người như có vô số con kiến đang cắn nội tạng của mình vậy.”
“Đau chết mất, cứu mạng, cứu mạng với!”
Vừa rồi là do Diệp Huyền Tần đâm vào các vị trí huyệt đạo của họ nên mới khổ sổ tới vậy, có thể được coi như là đau đớn như khi phụ nữ sinh con rồi!
Mấy người này phế bỏ cũng không uổng!
Mà nhóm người vây quanh xem thì choáng váng không thôi!
Hiện tại xảy ra tình huống gì vậy?
Vừa rồi Diệp Huyền Tần chỉ động hai cánh tay, căn bản còn chưa tiếp xúc với kẻ thù thì người bên kia đã ngã rạp xuống bị phế đi rồi!
Có lẽ là kiểu “Đánh trâu từ xa” trên TV nói, mà cái này có thể tồn tại trên thế giới này sao?
Cái này… Quá giật gân đi.
Bởi vì kim quá nhỏ mà tốc độ lại nhanh, cho nên rất nhiều người không chú ý tới sự tồn tại của mấy cây ngân châm này.
Ông Vương đau đớn tới mức không kiềm chế được tiểu tiện ra ngoài, tiểu ướt cả đũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087985/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.