Chuột Con bị nghẹn lại không nói gì!
Nhà thầu hô to: “Cút nhanh lên cút nhanh lên, con mẹ nó đừng chậm trễ công trình của ông mày.”
Lúc này Diệp Huyền Tần mới buông Chuột Con ra, nhẹ nhàng đập lên ngực của anh ta một cái: “Người anh em, mấy năm nay, cậu chịu khổ nhiều rồi.”
“Yên tâm, hôm nay, thù mới hận cũ gì tôi cũng giúp cậu cùng tính một lần!”
Chuột Con nóng nảy, vội vàng kéo kéo góc áo Diệp Huyền Tần: “Anh Diệp, ta đi thôi, tôi không thể trêu vào ông ta được đâu.”
Diệp Huyền Tần không để ý đến Chuột Con, chỉ đưa đôi mắt lạnh lẽo nhìn vào nhà thầu: “Quỳ xuống, dập đầu ba cái trước người anh em của tôi, phải xin lỗi như vậy!”
Phụt!
Nhà thầu lại cười: “Ha ha, con mẹ nó mày là thằng điên đúng không, còn kêu ông mày quỳ xuống giải thích.”
“Mà cũng đúng thôi, là bạn của thằng què chết tiệt này thì khẳng định cũng không phải người bình thường.”
“Thừa dịp tao còn chưa tức giận, tụi mày cút nhanh lên, nếu không, đừng trách tao vô tình.”
Diệp Huyền Tần cười lạnh đi về hướng ông ta: “Được, tôi cũng muốn nhìn xem, đến cùng ông vô tình đến cỡ nào!”
Chuột Con nóng nảy, vội vàng vươn tay ngăn cản Diệp Huyền Tần: “Anh Diệp, đừng trêu chọc vào ông ta...”
Kết quả anh ta cản lại, trong túi áo lại rơi xuống hai cái màn thầu.
Màn thầu vừa kho lại vừa cứng, mặt ngoài có hiện lên chút màu xanh biếc, đã mọc ra vài sợi lông tơ, rõ ràng đã qua nhiều ngày.
Trên đó còn có mấy dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087979/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.