Chu Linh Thu không hiểu vì sao: “Cô phản ứng dữ thế làm gì, tôi là hôn thê của anh ta thì có sao?”
Tuyết Hoa nói: “Chu Việt nói với tôi rằng anh ấy còn độc thân, anh ấy còn theo đuổi tôi suốt mà, hôm nay còn vội đến đây dự sinh nhật…”
“Đậu má!” Chu Linh Thu không kiềm chế được mà chửi tục: “Chu Việt, anh đúng là đồ súc sinh! Đồ bắt cá hai tay!”
Chu Việt đỏ mắt, nhìn chằm chặp vào Diệp Huyền Tần.
Có dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, Chu Linh Thu chính là do Diệp Huyền Tần gọi tới.
Tên khốn này dám lén tính kế mình!
Hiện giờ anh ta không còn bất cứ đường lui nào nữa rồi!
Anh ta cắn răng nói: “Diệp Huyền Tần, đậu má, là mày chơi ông đúng không, ông đây sẽ không để yên cho mày đâu.”
Nói rồi, anh ta tức giận muốn đi khỏi đây.
Chu Linh Thu túm một góc áo của anh ta: “Không được đi, hôm nay anh phải ở lại đây mà giải thích rõ ràng cho tôi.”
Chu Việt hùng hùng hổ hổ: “Cô đã chứng kiến tận mặt rồi, mắt cô mù sao hả.”
Hai người giằng co nhau ra khỏi phòng VIP.
Chu Tuấn Bình vội vã đuổi theo ra, ngăn Chu Linh Thu lại: “Linh Thu, từ bỏ đi, vì một thằng cặn bã mà như thế không đáng đâu em.”
“Anh đã nói với em từ trước rồi, Chu Việt là một tên khốn nạn, hắn không xứng với em.”
Diệp Huyền Tần và Từ Lam Khiết cũng ra khuyên nhủ: “Linh Thu, đừng quá đau lòng, em nên coi đấy là may mắn mới đúng.”
“May rằng em vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087971/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.