Lúc này, Chu Việt bị sự náo nhiệt bên này thu hút liền chạy qua.
Tối hôm qua, anh ta uống quá nhiều, bây giờ cũng vừa mới tỉnh lại nên cũng không rõ những chuyện đã xảy ra!
“Linh Thu, ở đây đang xảy ra chuyện gì vậy? Máy bay trực thăng đến từ đâu vậy? Mọi người đang cướp bóc cái gì vậy?”
Chứng kiến phong thái và năng lực của Diệp Huyền Tần, Chu Linh Thu càng nhìn Chu Việt thì càng khó chịu. Cô ta trừng mắt nhìn anh ta một cái rồi không thèm quan tâm.
Chu Tuấn Bình nói: “Máy bay trực thăng là của Công ty dược Nhân Hòa. Họ đến đây để tuyển công nhân, mức lương hàng tháng là một trăm triệu”.
Chu Việt thở dài một hơi: “Tôi cóc tin. Công ty dược Nhân Hòa là Công ty dược hàng đầu, lợi nhuận hàng năm cũng lên đến hàng nghìn tỷ.”
“Tại sao lại tới thôn quê nhỏ bé chỗ chúng ta tuyển công nhân, còn đưa ra mức lương một trăm triệu một tháng… Tuấn Bình, cậu chém gió với tôi hơi quá rồi đó.”
Chu Tuấn Bình lắc đầu: “Thật đó. Đương nhiên, nếu muốn ký hợp đồng, bọn họ cũng đưa ra một điều kiện, đó là đồng ý phá dỡ.”
Gì cơ!
Đầu Chu Việt nổ tung.
Đồng ý phá hủy? Mẹ kiếp, bọn họ muốn phá hủy thật sao, thế này thì khác gì bảo Hồ Thanh Sơn đi tự sát?
Anh ta vội vàng muốn đi ngăn cản nhưng đã quá muộn, dân làng đã ký xong xuôi hợp đồng phá dỡ.
Chu Việt vừa đau lòng vừa phẫn nộ: “Con mẹ nó, Công ty dược Nhân Hoà làm sao có thể làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087944/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.