Những người này, trên tay mỗi người đều xách một chiếc vali.
Lúc đặt xuống, một người mặc vest đen trong đó không cẩn thận đã ngã xuống, chiếc vali trong tay cũng bị bung ra.
Một đống tiền đủ màu sắc rơi ra từ trong vali, bà con đều trừng mắt nhìn theo.
Tiền, thứ đựng trong vali lại là tiền.
Một chiếc vali đã nhiều tiền như vậy, vậy mười chiếc thì còn phải có là bao nhiêu tiền?
Bà con chưa từng có khái niệm với con số lớn như vậy.
Diệp Huyền Tần bước đến chỗ Lương Trung.
Chu Tuấn Bình lập tức ngăn anh lại: “Cậu làm gì vậy?”
Diêp Huyền Tần: “Bọn họ là nhân viên của tôi, đến tìm tôi.”
Chu Tuấn Bình bật cười thành tiếng: “Thằng nhóc này, lúc cậu ở trong tù đâu có thích chém gió.”
“Thằng nhóc, cậu thay đổi rồi.”
Chu Linh Thu cũng chẳng nể nang, liếc mặt nói với Diệp Huyền Tần: “Bớt ăn nói linh tinh đi. Người như thế này mà anh cũng có thể đụng vào được sao?”
“Nếu như để liên lụy đến bọn tôi thì tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh.”
Tiếng động từ bên này đã thu hút sự chú ý của Lương Trung.
Sau khi phát hiện ra Diệp Huyền Tần, hai mắt Lương Trung lập tức phát sáng, vội vàng chạy bước nhỏ thẳng đến chỗ anh.
Cả hàng người mặc vest đen vội vàng theo sau anh ta.
Bà con cũng lập tức trở nên căng thẳng.
Ông chủ lớn này vội vội vàng vàng đi đến chỗ họ là muốn làm gì?
Hào quang lớn mạnh của đối phương khiến cho bà con không dám thở mạnh.
Người lo lắng nhất chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087942/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.