Ở bên kia, Từ Lam Khiết vừa cúp điện thoại vừa nói: “Các người nói điều kiện của mình ra đi, tôi phải suy nghĩ cẩn thận lại đã. Ngày mai tôi sẽ cho các người một câu trả lời chắc chắn.”
Cô muốn kéo dài thời gian, cố gắng giằng co với đối phương.
Hồ Thanh Sơn cười lạnh: “Hừ, bớt ra vẻ với tôi đi, chúng tôi không có nhiều thời gian cho cô đâu.
“Bây giờ cô giao hết những công ty mà mình đang đứng tên ra đây, hoặc là, tôi sẽ lập tức công bố lệnh truy nã ngay bây giờ.”
“Lệnh truy nã vừa được công bố, thì cho dù Diệp Huyền Tần có chạy trốn tới chân trời góc biển, tôi cũng có thể bắt được anh ta lại.”
“Một khi bắt được rồi, thì tiền trảm hậu tấu!”
Tiền trảm hậu tấu!
Từ Lam Khiết tuyệt vọng.
Được rồi, trước tiên giữ được mạng cho Diệp Huyền Tần quan trọng hơn nhiều.
Tiền, không có thì có thể kiếm lại, không có Diệp Huyền Tần, cô sẽ sống không bằng chết.
Cô vừa muốn đáp ứng, thì Từ Huy Hoàng đột nhiên bật cười, nói: “Được được được! Bố, em trai, các người chơi ván này đẹp quá!”
“Tôi thừa nhận, Sở Trương cùng với bốn người đàn em của gã ta là do tôi giết, không liên quan gì đến những người khác cả.”
Từ Lam Khiết và Lý Khả Diệu trợn mắt há hốc mồm.
Từ trước đến nay, Từ Huy Hoàng vốn là một người luôn im lặng hứng chịu uất ức, giờ phút này lại quả quyết đứng ra, thay Diệp Huyền Tần nhận lấy tội danh.
Người này mới là Từ Huy Hoàng mà bọn họ biết!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087931/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.