Trần Hạ Lan gật đầu: “Không sai.”
“Bốn tên lực sĩ là bốn gã đàn em do anh ta thu nhận. Nhưng một khoảng thời gian trước, bọn họ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn chết cả rồi.”
“Theo những gì tôi biết, sau khi Sở Trương đối phó với Từ Lam Khiết, thì vài ngày sau đã chết.”
“Tôi rất nghi ngờ cái chết của Sở Trương và bốn người đàn em của gã ta là một cuộc báo thù, do Diệp Huyền Tần lên kế hoạch báo thù!”
“Khốn nạn.” Hồ Thanh Sơn nổi giận: “Cả năm mạng người, tội này không thể tha thứ được!”
“Có điều, Hạ Lan, cô có chứng cứ chứng minh Diệp Huyền Tần đã giết chết bọn họ không?”
Trần Hạ Lan nói: “Có, đương nhiên là có chứng cứ.”
“Ngày hôm ấy khi Sở Trương thế chấp xưởng sản xuất nguyên vật liệu của anh ta cho Từ Lam Khiết. Trên đường về nhà, có người tận mắt trông thấy Diệp Huyền Tần lái xe, đâm xe của Sở Trương rơi khỏi cầu.”
Hồ Thanh Sơn vội vàng hỏi không thể chờ được: “Là ai đã nhìn thấy?”
Trần Hạ Lan nhìn Từ Huy Hùng với ánh mắt mang ý nghĩa sâu xa.
Người nhà họ Từ đều run rẩy.
Bọn họ đã hiểu được ý của Trần Hạ Lan rồi, cô ta muốn bọn họ làm chứng giả.
Bởi vì một chút lợi ích, mà khiến một người chết oan… Bọn họ không muốn làm.
Lúc bọn họ đang muốn từ chối, thì Hồ Thanh Sơn gằn giọng nói: “Rốt cuộc thì ba người có nhìn thấy hay không?”
“Nếu như các người không nhìn thấy, vậy chúng ta lại nói về chuyện Công ty xây dựng Phương Viễn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087929/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.