Từ Liên lập tức mặt đỏ tía tai: “Trần Hạ Lan, cô, cô hơi quá đáng rồi đó.”
“Chị muốn lấy hết sính lễ của tôi bỏ vào đó hả…”
Trần Hạ Lan nặng nề nói: “Từ Liên, không vào hang cọp thì sao bắt được cọp con.”
“Dùng bảy trăm tỷ để đổi lấy Công ty xây dựng Phương Viễn, tôi cũng có thể kiếm một món hời lớn. Cùng lắm thì đợi đến khi nắm được Công ty xây dựng Phương Viễn trong tay rồi, tôi sẽ bán lại, lời thêm được mấy trăm triệu nữa.”
“Hơn nữa, hẳn là cô không muốn để Từ Lam Khiết chiếm được món hời lớn như này nhỉ.”
Vừa nói đến Từ Lam Khiết, ánh mắt Từ Liên liền hiện lên vẻ ác độc.
Cô ta hạ quyết tâm: “Được, bảy trăm tỷ thì bảy trăm tỷ.”
Từ Lam Khiết không cam lòng, tình huống trở nên khó xử.
Đối với cô mà nói, Công ty xây dựng Phương Viễn vô cùng quan trọng. Đừng nói là bảy trăm tỷ, dù là một nghìn tỷ hay một nghìn năm trăm tỷ thì cô cũng bỏ ra.
Nhưng cô lại thấy xấu hổ vì ví tiền đã rỗng tuếch…
Cô dùng ánh mắt cầu xin nhìn nhìn Diệp Huyền Tần: “Diệp Huyền Tần, anh có thể cho em mượn ít tiền không?”
Diệp Huyền Tần khẽ cười: “Lam Khiết, nghe anh, không nên đấu giá.”
“Yên tâm, cho dù bọn họ giành được Công ty xây dựng Phương Viễn thì cũng sẽ ngoan ngoãn tặng cho em thôi.”
Từ Lam Khiết thở dài: “Không có tiền thì nói thẳng là không có tiền đi, vòng vo tam quốc như thế làm gì không biết.”
Diệp Huyền Tần: “…”
Có tin là bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087924/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.