Nhậm Tiền lúc này mới phát hiện, George cũng có mặt ở đây.
Cô kinh ngạc hỏi: “George? Sao anh lại ở đây?”
“Hạ Lan, thần y mà tôi muốn giới thiệu cho cô chính là anh Diệp Huyền Tần đây”.
“Đây là George, là người đã từng thua dưới tay anh Diệp”.
Cái gì?
Trần Uyên và Trần Hạ Lan ngây người.
Diệp Huyền Tần, tên phế vật này có tài cán vậy, mà ngay cả Nhậm Tiền cũng gọi anh ta là thần y.
Trần Hạ Lan hỏi: “Nhậm Tiền, cô không nhầm chứ?”.
“Tôi và Diệp Huyền Tần quen biết đã 5 năm, chưa từng thấy anh ta ra tay bao giờ.”
“Chỉ gần đây, anh ta mới thể hiện ra vài kĩ năng chữa bệnh, có điều, vài ba cái bản lĩnh mèo cào của anh ta cũng xứng với hai chữ thần y này sao?”
Lần này đến lượt Nhậm Tiền tròn mắt kinh ngạc: “Cái gì? Cô quen anh Diệp?”.
Trần Hạ Lan đáp: “Hỏi thừa, anh ta chính là người bạn trai cũ bị tôi đá”.
Nhậm Tiền trợn mắt cứng họng.
Diệp Huyền Tần, tuổi trẻ xuất chúng, là nhân tài trong số các nhân tài, hơn nữa còn có khả năng chữa được bệnh của cha Trần Hạ Lan, ấy vậy mà Trần Hạ Lan lại thẳng chân đá anh ta.
Nhậm Tiền còn thấy tiếc thay cho Trần Hạ Lan.
Nhậm Tiền đáp: “Y thuật của anh Diệp đây, chính mắt tôi đã kiểm chứng, anh ấy chữa khỏi chứng đột quỵ thiếu máu não của bố tôi, cũng là người trước mặt Hiệp hội Đông y chữa khỏi cho người thực vật, tôi làm sao có thể nhầm được?”
Chữa khỏi bệnh đột quỵ thiếu máu não và người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087914/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.