Lúc này, Diệp Huyền Tần tiếp tục nói: “Thật ra, theo quan điểm của y học anh như này, không được coi là người sống thực vật.”
“Anh chỉ là dùng cách châm cứu chặn huyệt vị của Đông y, cũng chính là thần kinh trong Tây, để tiến vào trạng thái chết giả thôi.”
“Nói cách khác, vị bác sĩ Đông y trước đây không phải tai nạn chữa bệnh mà là cố ý.”
“Nhất định là mấy người đã làm sai chuyện gì, mới để vị Đông y kia trả thù mấy người.”
Bố George chợt nhớ tới cái gì, rồi chột dạ nói: “Không… Tôi không.”
Bịch!
Lúc này, cửa đại sảnh đột nhiên bị đạp tung, một đám lính xông vào bao vây bố George lại.
Người dẫn đầu rõ ràng là Sói Hoang.
Sói Hoang cầm lệnh bắt trong tay, giở lên cho mọi người xem: “James, ông bị bắt.”
“Mười năm trước, ông đánh cắp bí mật của Đại Hạ chúng tôi, trốn ra khỏi đất nước chúng tôi, và thoát khỏi sự trừng phạt của luật pháp Đại Hạ.”
“Vì giữ bí mật, Đại Hạ tôi đã cử đặc vụ đến chặn dây thần kinh của ông, để ông lâm vào trạng thái chết giả.”
“Bây giờ, ông quay về Đại Hạ rồi, mời ông tiếp nhận phán quyết của pháp luật!”
“Tội phạm của Đại Hạ chúng tôi, dù trốn đi đâu cũng phát chết! Bắt ông ta lại cho tôi!”
Quân lính cùng nhau lao tới, trói ông James mang đi.
James tuyệt vọng, không nghĩ tới mình vừa tỉnh đã bị bắt lại.
Ông ta gào lên oan uổng, nhưng không ai để ý tới.
Khi bước tới cửa, James chợt nhớ ra điều gì đó, ánh mắt hoảng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087910/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.