Lý Nhất Tiếu cố gắng nhẫn nhịn không phát hỏa nói: “Chuyện gì cũng có hai mặt của nó, cậu có cái nhìn khác đối với y học cổ truyền cũng là chuyện dễ hiểu.”
“Vậy mời cậu nói vài lời, tại sao lại phải loại bỏ đông y?”
George nói: “Rất đơn giản, y học phương Tây là một bộ môn khoa học, mà đông y chỉ là một loại tà thuật.”
“Những người chết vì tà thuật mỗi năm còn ít hay sao? Các người rốt cuộc muốn hại chết bao nhiêu người thì mới hài lòng chứ?”
Láo xược!
Vô sỉ!
Đồ cặn bã!
Tất cả mọi người ở hội trường đều đang rất tức giận, bắt đầu mắng chửi George.
Với những người ở đây đông y là tín ngưỡng mà bọn họ tôn thờ cả một đời.
Nhưng bây giờ lại bị người khác sỉ nhục, gọi thành ‘tà thuật’, ai có thể nhẫn nhịn được cơ chứ!
Ngay cả một người được dạy dỗ cẩn thận như Lý Nhất Tiếu cũng không thể chịu được mà muốn chửi tục.
“Những lời nói láo xược. Ngày nay y học cổ truyền đã được phổ biến trên toàn thế giới, hằng năm những người được được điều trị khỏi nhiều vô số, thậm chí có rất nhiều vấn đề mà y học phương Tây chưa thể khắc phục được thì y học phương Đông đều có thể giải quyết dễ dàng.”
“Giải Nobel về sinh lý học năm ngoái cũng không phải là được trao cho các nhà y học cổ truyền sao. Cái tà thuật mà cậu nói, đơn thuần chỉ là điều không căn cứ.”
George cười lạnh: “Các người không tin? Tôi có thể đưa ra bằng chứng.”
Lý Nhất Tiếu hít sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087907/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.