Lý Khả Diệu không chịu nổi nữa nói: “Ba, trước khi trách cứ Huy Hoàng, ba hãy tự kiểm điểm lại bản thân mình đi.”
“Trước đây ba đối xử với bọn con như thế nào, chẳng nhẽ trong lòng ba không rõ sao? Ba có coi Huy Hoàng là con của ba sao?”
Thái độ của Từ Huy Hoàng cứng rắn chưa từng có nói: “Ba, con thấy Khả Diệu nói đúng.”
Sắc mặt Từ Hiên Lâm tối sầm lại: “Mày… Mày đúng là một kẻ bỏ đi, đến vợ của mình mà cũng không quản lý nổi.”
“Bây giờ tao chính thức tuyên bố, mày – Từ Huy Hoàng không phải con tao, tao chỉ có một đứa con trai là Huy Hùng.”
Từ Huy Hoàng như chết lặng, trái tim đang rỉ máu.
Quan hệ ba con, ông ấy nói cắt đứt là cắt đứt sao?
Trên đời này còn có ai tuyệt tình hơn ông ấy chứ?
Sắc mặt Từ Hiên Lâm tha thiết nhìn Từ Huy Hùng: “Huy Hùng, ba đã lớn tuổi rồi, không thể chịu được khổ cực được nữa rồi.”
“Hay là con ngồi tù thay ba đi, yên tâm, tài sản của ba đều để lại cho con.”
Từ Huy Hùng không còn chút hy vọng nào quay người lại, nghiến răng đầy căm hận.
“Tôi nói thật, tôi sẽ khai hết tất cả mọi chuyện.”
“Mọi chuyện là do Từ Hiên Lâm lấy việc cắt đứt quan hệ cha con ép tôi và Từ Liên âm thầm thay đổi giá cạnh tranh đấu thầu.”
“Chúng tôi bị ép phải làm như vậy, chúng tôi bị oan.”
Nét mặt Từ Liên cũng vô tội nói: “Đúng vậy, tôi làm chứng, thực sự là ông nội ép chúng tôi.”
“Ông nội nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087901/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.