Hắn hoảng loạn đứng dậy, đưa điếu thuốc cho tên bụng bia: “Đỗ ca, Đỗ ca, đừng nóng giận”
“Là cha vợ tôi không hiểu chuyện liền mạo phạm đến ngài, xin ngài đừng để bụng”.
Tên bụng bia không nhận thuốc lá, cười lạnh:“Không cần, thuốc của trưởng phòng Hàn tôi không dám An”
nhận: “Bây giờ chính thức thông báo cậu, cậu bị đuổi việc, nhanh trở về thu dọn hành lý rồi cút đi!”
Tức khắc vẻ mặt Hàn Dương liền lạnh đi mấy phần.
Thời cơ vừa đến tay, liền như vậy bị lấy đi, hắn nào cam tâm.
Cuối cùng hắn cắn môi, thâm nghĩ: “Đỗ ca, Đỗ ca, chuyện này thật không ^ đẾ phải lỗi của tôi: “Tôi… Tôi còn chưa cưới con gái hắn đâu, hiện tại chúng tôi không có nửa điểm quan hệ”
“Ngài muốn đánh muốn phạt cứ việc tìm hắn, tôi tuyệt đối không nhúng tay, xin ngài tha cho tôi một lần”
Nhìn biểu tình của bác cả cùng họ hàng thân thích, quả thực giống như ăn phải phân.
Hàn Dương mà bọn họ lấy làm tự hào, thế nhưng ở trước mặt tên bụng bia một quả rắm cũng không dám đánh.
Thậm chí vì tự bảo vệ mình, không tiếc đem cha vợ tương lai đẩy ra trước chắn đao…
Như một cái tát vào mặt, thật kêu!
Bác cả tức giận chỉ tay vào Hàn Dương: “Mày… Mày đồ vong ân phụ nghĩa”
Từ Liên cũng tức đến rơi nước mắt chỉ Hàn Dương: “Anh cái đồ vô ơn, cho Ị”
ăn no rồi dám quay lại cắn chủ nhân “Trưởng phòng cái chó, cùng lắm thì tôi không cần, anh thế mà đối với nhà tôi như vậy?”
Hàn Dương đem Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1087811/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.