Rèn luyện là cách để tạo ra những người chiến binh và thi đấu là cách để phát triển chiến binh đó. Một trong những ngôi trường đào tạo chiến binh có tiếng, Thục Đông Viện không thể thiếu những cuộc thi đấu cho các học viên của mình. Như thường lệ, mỗi năm sẽ có hai cuộc thi đấu xếp hạng cho các khối được tổ chức giữa học kì. Tại khối lớp 11, Lôi Tịch chính là quán quân của học kì vừa rồi. Nhưng đây chỉ vì có vài người không tham gia mà thôi.
Sự hào hứng về cuộc thi đấu sắp tới đang lan toả khắp cả Thục Đông viện lẫn khắp thành phố. Mọi người đang thi nhau bàn tán, đoán về người sẽ đứng đầu bảng lần này. Nhiều người khẳng định Lôi Tịch vẫn sẽ là người giành chiến thắng nhưng đâu đó, vẫn có người nghĩ Lôi Tịch sẽ khó chiến thắng hơn khi bất ngờ có vài người bây giờ mới tham gia. Trong lớp 11A, Minh Thiện đang ngồi ăn bữa sáng của mình cùng mọi người. Ái Ngân: “EH ? Anh sẽ tham gia thi đấu sao ? Chẳng phải kì I dù có thuyết phục cỡ nào anh cũng không đi cơ đấy.” A Vân háo hức: “Minh Thiện sẽ tham gia sao ? Thật mong đợi quá đi.” Nghe tin Minh Thiện sẽ tham gia thi đấu, các nữ sinh từ “mọi miền tổ quốc” tụ hội quanh Minh Thiện. Cố gắng chen ra khỏi đám đông, Nhất Thắng tay cầm ly nước miệng còn ngậm miếng bánh mì: “Đúng là, có chết cũng không nên ngồi gần cậu ta.” Bỗng Nhất Thắng nghe tiếng kêu cứu từ trong đám đông, một cái tay giơ ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-overman/131755/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.