Tâm trạng nặng nề của Lục Vĩnh Hi cũng hạ xuống đôi phần khi thấy nụ cười ấy.
Nhóc nhỏ con luôn khiến cậu vô thức thả lỏng tâm tình mỗi khi nhóc ấy cười.
Lục Vĩnh Hi tập trung tinh thần cảm nhận dao động năng lượng tối từ gần đến xa hơn, theo dấu chân những dị năng giả hệ phong. Sở dĩ hệ phong được giao trọng trách này là vì dị năng của họ có thể tăng tốc độ tẩu thoát lên 99%, nhiệm vụ do thám giao cho họ là thích hợp nhất.
Cố Viễn Quân rời khỏi xe, hắn nhìn bầu trời đen kịt chẳng có tí ánh sáng nào, tăm tối âm u hệt như tâm trạng của tất cả mọi người ở đây, đôi mắt nâu trầm lặng chất chứa biết bao ưu tư.
Lục Vĩnh Hi cũng ra bên ngoài đợi tin tức từ những ị năng giả hệ phong, tia tinh thần lực theo chân Lộc Nhung dần truyền về những dao động năng lượng mãnh liệt, mí mắt cậu giật liên tục, não bộ cũng vì năng lượng quá lớn ở đầu đối diện làm cho hỗn loạn.
“Về... về thôi.”
Cố Viễn Quân vốn luôn chú ý đến động tĩnh của người bên cạnh, vừa nghe những lời khó hiểu của cậu hắn đã cất lời hỏi han: “Em sao vậy? Đau đầu nữa rồi?”
Cậu nghe được giọng nói của thiếu tá loáng thoáng bên tai nhưng vẫn lắc đầu liên tục truyền lời bản thân muốn nói đến cậu em nhỏ vừa rời đi cách đây không lâu.
“Đừng đi tiếp nữa, bọn nó tới rồi.”
“Dạ?” Cậu thiếu niên khó hiểu khi nghe giọng điệu gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-omega-xuyen-den-mat-the/3648274/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.