Giọng nói lạnh lùng của Cố Viễn Quân từ trong bộ đàm vang ra: “20 mét phía trước có xác sống và thực vật biến dị, chuẩn bị tinh thần chiến đấu”
“Rầm.”
Tiếng vật thể đâm sầm vào xe chống đạn rõ ràng trong sắc trời sắp chuyển về đêm. Diệp An dựng nên một lá chắn kim loại kịp thời quanh xe bọn họ tránh khỏi việc bị chúng mạnh mẽ hất bay cả xe. Anh quay người nói với thiếu tá đang thay đạn ở ghế sau.
“Thiếu tá, với tốc độ và sức tấn công vừa rồi của bọn chúng, khả năng đều là xác sống cấp C+
Cố Viễn Quân lạnh lùng ra chỉ thị: “Tôi và một nửa binh lực ở lại, những người khác phải tìm cơ hội tốt rời đi trước, bên kia không biết sẽ cầm cự được bao lâu nữa đâu.”
Diệp An đánh lái né một cành cây biến dị vừa trồi lên từ mặt đất, dứt khoát hỏi: “Thưa thiếu tá, đội còn lại sẽ do ai dẫn đầu?”
Cố Viễn Quân chưa kịp chỉ ra đã bị một giọng nói nghiêm túc cắt ngang: “Tôi.” Lục Vĩnh Hi nói tiếp, “Xin để tôi dẫn đội đến đó trước ạ.”
Lời từ chối đến bên môi lại lặng lẽ được nuốt trở lại trong lòng, thiếu tá chỉ nhìn cậu thật sâu rồi bảo: “Chú ý an toàn.”
Dưới ánh đèn mờ tối chỉ đủ nhìn thấy mặt nhau ở trong xe, Cổ Viễn Quân vẫn thấy được đôi mắt cậu trai xanh thẩm sâu hút như màu nước dưới đáy đại dương, vô định, mênh mang lại kiên định đến lạ thường. Đuôi mắt Lục Vĩnh Hi hơi cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-omega-xuyen-den-mat-the/3645749/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.