Cánh tay máy đầu tiên của cậu…
Tác phong làm việc được huấn luyện bài bản từ khi Lục Vĩnh Hi còn chập chững bước những bước chân đầu tiên trong cuộc sống khiến cậu dù gặp bất cứ tình huống gì vẫn phải bình tĩnh đối mặt. Cậu năm nay 28 tuổi, chẳng qua tâm hồn lại chẳng khác một đứa trẻ vừa mới trưởng thành là bao, chỉ là cậu lại không được khóc, không được để bản thân xuất hiện chút biểu cảm yếu đuối nào, cậu phải luôn là chiến thần bất khả chiến bại trong mắt họ.
Bây giờ khác rồi, cậu đã đi đến một thế giới khác, một thế giới mà cậu có thể làm một người bình thường thoải mái, tự do mà sống, chẳng còn ai có thể kiểm soát cảm xúc của cậu được nữa.
Lục Vĩnh Hi nhìn 001 đang nghiêm túc đứng trước cửa canh gác cho chủ nhân của nó được an ổn nghỉ ngơi thì yếu ớt gọi nó lại: “001.”
001 trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt cậu, cẩn thận hỏi han: “Ngài bị đau ở đâu sao? Có cần tôi kiểm tra vết thương không?”
Lục Vĩnh Hi đột nhiên ôm chầm lấy cơ giáp màu bạc to lớn trước mặt, thân cơ giáp lạnh lẽo trơn nhẵn như loài rắn nhưng nó lại đặc biệt ấm áp với Lục Vĩnh Hi, cậu vỗ vỗ lên thân cơ giáp, trên môi nở nụ cười, nước mắt lại lăn dài trên má.
“001, cậu là người thân của tôi… dù là quá khứ, hiện tại, tương lai đều sẽ luôn như vậy.”
001 không biết vì sao chủ nhân nó lại khóc, cũng chẳng biết chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-omega-xuyen-den-mat-the/3644370/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.