Lưu Phúc thấy vậy, tức giận hét lên: "Câm miệng!”
Sự ngăn cản của Ngô Hùng Bá khiến ông ta rất khó chịu, nhưng ông ta hiểu rõ hơn về thân phận và địa vị của Ngô Hùng Bá, nếu đối phương không vui, có thể sau này Vạn Dược Tông của họ sẽ bị làm cho xáo trộn.
Cho nên lúc này ông ta chỉ tức giận mà không dám lên tiếng, nhưng kết quả là cháu trai của ông ta lại còn không biết sống chết dám mắng Ngô Hùng Bá như vậy.
Nếu không phải thấy Lưu Tuyết Kiến là cháu trai của mình, ông ta nhất định sẽ xông lên tát vỡ miệng của tên ngu ngốc này, ông ta không nhịn được mắng to: “Nếu con nói nhiều nữa, ta sẽ cắt lưỡi con!"
Từ trước đến nay Lưu Tuyết Kiến vẫn luôn quan tâm đến mặt mũi nhất, anh ta chưa bao giờ bị mắng như vậy ở trước mặt mọi người, trong lòng đầy sự không cam tâm, không khỏi nắm chặt hai tay, sắc mặt thay đổi thất thường: "Ông nội, con..."
Lưu Phúc tức giận nói: "Con cái gì mà con! Lập tức xin lỗi Ngô thành chủ đi!" Nhìn thấy Lưu Phúc thật sự tức giận, khóe miệng Lưu Tuyết Kiến giật giật,
nhưng lúc này anh ta cũng bình tĩnh lại. Nghĩ đến người vừa rồi bị mình mắng.
chính là thành chủ của thành Bạch Hổ, trong lòng anh ta cũng dâng lên một sự sợ hãi.
Lập tức anh ta không thể không cúi đầu thấp giọng xin lỗi Ngô Hùng Bá: "Xin... Thực xin lỗi, Ngô thành chủ!"
Ngô Hùng Bá cũng không thèm quan tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656506/chuong-4502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.