Dương Thanh đi từ từ đến chỗ Hoàng Vĩnh Xương
Lúc này, Hoàng Vĩnh Xương không còn dám khinh thường Dương Thanh như trước, mà trong mắt của ông ta là đầy sự sợ hãi.
Ông ta tưởng Dương Thanh giống như những võ giả khác, vừa nghe tên của mình là đã sợ nên vội bỏ chạy. Nhưng ông ta không ngờ bản thân đã tính sai, Dương Thanh không hề sợ, mà sức mạnh còn khủng khiếp và quỷ dị hơn ông ta nghĩ.
Lúc này khi ông ta thấy Dương Thanh đang từng bước đến gần mình, lập tức cảm giác thanh niên này như một ác ma. Cả cơ thể cũng vì thế mà run lẩy bẩy, ông ta nghĩ phải lui ra sau nhưng làm sao mà được. Bởi vì, ông ta đã mất hai chân rồi.
“Cậu... Cậu muốn gì? Cậu đừng đến đây, đừng có đến..."
Khoảng cách của Dương Thanh ngày càng gần ông ta hơn, cơ thể ông ta cũng run như cầy sấy, lắp bắp nói.
Mấy đệ tử đang đỡ Hoàng Vĩnh Xương cũng sợ hãi, đến mức mồ hôi ứa ra đầy trên người. Bọn họ muốn vứt Hoàng Vĩnh Xương đi để tránh xa Dương Thanh, nhưng hai chân bọn chúng đã run đến mức không thể nào di chuyển được.
Lúc này, mọi người đang căng thắng bao nhiêu, thì Dương Thanh lại bình tĩnh bấy nhiêu.
Lôi Chấn Thiên lo lắng Dương Thanh sẽ giết Hoàng Vĩnh Xương giết ở tông môn mình mà vội vàng cản lại: “Cậu Dương đã chặt chân của Hoàng đan sư thì thôi đi, kẻ hèn mọn xin cậu nể tình tôi tha cho ông ta một mạng đi!”
Trước đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656494/chuong-4490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.