Ngay sau đó, Liễu Thanh Thanh bất ngờ đến trợn tròn mắt.
Bởi vì các sư đệ từ trước đến giờ luôn sợ hãi bản thân, bây giờ chỉ dùng gương mặt đầy vẻ sợ hãi nhìn cô ta mà không dám đến gần.
“Sư... Sư tỷ, không phải bọn em không giúp chị, cũng tại chị... Chị, gương mặt của chị... Em... Chúng em sợ...”
Một đệ tử nghe cô ta quát, đành lắp bắp giải thích nhưng câu từ rất lộn xộn.
Liễu Thanh Thanh nghe thế, đột nhiên thấy căng thẳng. Có một dự cảm xấu đang ập vào trong lòng của cô ta.
Cô ta lập tức vươn tay ra theo bản năng, bấy giờ mới phát hiện đôi tay trắng nõn của mình đã khô khốc và nhăn nheo như một bà già.
Cô ta nhìn thấy hình ảnh này mà không thể tin nổi vào sự thật, chết lặng tại chỗ.
Sau khi cô ta nhận thức được rồi, mới vội vàng vươn tay ra chạm vào gương mặt của bản thân. Chỉ vừa chạm vào thôi, cô ta đã ngây ra, thiếu chút nữa đã bất tỉnh nhân sự ngay tại chỗ.
“Chuyện... Chuyện này không thể nào xảy ra được, chắc chắn không thể nào. Mặt của tao, mặt của tao. Mày là thứ khốn nạn đáng chết, đồ súc sinh. Mày đã làm cái gì với tao hả? Tao giết mày chết, tao phải giết mày.
Ngay lập tức, trong không gian của Thiên Lôi Tông đều vang vọng tiếng gầm thét bén nhọn và đầy tức giận của Liễu Thanh Thanh.
Mọi người có thể đoán được, cô ta là một người phụ nữ yêu cái đẹp từ gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656489/chuong-4485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.