Bởi vì ngay từ đầu Dương Thanh và Ngô Hùng Bá không ngờ Thân Nguyên lại có thần hồn, nên đã khiến cho Thân Nguyên nhanh chóng chạy thoát, căn bản không có cơ hội tìm ra tung tích của ông ta.
“Đáng chết, là do mình bất cẩn, sau này nếu ông ta còn dám xuất hiện lần nữa, mình nhất định sẽ khiến ông ta tiêu tan đạo hạnh mà chết!”. Dương Thanh nắm chặt hai tay, âm thầm thở dài trong lòng.
Cuối cùng, sau nhiều giờ tìm kiếm không có kết quả, anh quyết định từ bỏ, dù sao sự an toàn của vợ và con gái mới là điều quan trọng nhất lúc này.
Nếu thần hồn của Thân Nguyên đã hoàn toàn biến mất, Dương Thanh cũng không quan tâm đến việc khác nữa, vừa phóng thích thần thức vừa lao vào Hợp Hoan Tông, cố gắng cảm nhận vị trí của Tân Thanh Tâm và con gái anh.
Khi đi ngang qua các đệ tử của Hợp Hoan Tông, những đệ tử đó đồng loạt cúi đầu và thậm chí không nhấc chân nổi.
Trong đó có một đệ tử mỏ chuột tai khỉ của Hợp Hoan Tông, nhìn thấy Dương Thanh đang tìm kiếm thứ gì đó, đột nhiên nảy ra ý tưởng, bước tới nịnh nọt: “Dương... Dương tông chủ, tôi biết lão già Thân Nguyên giấu linh thạch và các bảo vật khác ở đâu, tôi sẽ đưa ngài đi tìm ngay bây giờ!
“Bốp!" Tên mỏ chuột tai khỉ kia vừa nói xong, đã bị Dương Thanh tóm cổ.
Trong mắt Dương Thanh tràn ngập sát ý, lạnh lùng nói: “Thân Vạn Dương giấu vợ và con gái tôi ở đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656472/chuong-4468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.