Chương trước
Chương sau
“Với tình huống như vậy, ông lại dám khai chiến? Chẳng lẽ muốn vứt bỏ cuộc tranh giành giới thế tục sao?” 

Ánh mắt Ngô Hùng Bá chợt sáng rực nhanh nhạy, nhìn chằm chằm Hạ Hầu Thương, nói: “Ông không hiểu”. 

Vừa dứt lời, ông ta lại lao về phía Hạ Hầu Thương. 

Hai cao thủ đứng trên đỉnh cao ở Trung Giới giới Cổ Võ, lập tức khai chiến! 

“Anh nghe nói gì chưa? Mới vừa nãy, phủ Thành Chủ tuyên chiến với Thiên Hải Tông rồi, mà thành chủ Ngô đã khai chiến với đại trưởng lão Hạ Hầu Thương của Thiên Hải Tông rồi”. 

“Gia chủ, có tin lớn, phủ Thành Chủ tuyên chiến với Thiên Hải Tông rồi!” 

“Thành chủ Ngô điên rồi sao? Lại lựa chọn tuyên chiến với Thiên Hải Tông vào lúc này”. 

Thoáng chốc, tin tức phủ Thành Chủ tuyên chiến với Thiên Hải Tông đã truyền đi khắp thành Bạch Hổ, hơn nữa với tốc độ lan truyền nhanh chóng thì không bao lâu nữa, cả Trung Giới giới Cổ Võ này đều sẽ biết được tin này. 

Trên bầu trời phủ Thành Chủ, Hạ Hầu Thương khắp người đầy máu, vẻ mặt kinh sợ. 

Vừa nãy, Ngô Hùng Bá bùng nổ sức chiến đấu vô cùng hùng mạnh, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã khiến ông ta trọng thương. 

Nếu tiếp tục như vậy, ông ta chắc chắn sẽ chết. 

“Thành chủ Ngô, ông đừng kích động, bây giờ dừng tay đã, mọi chuyện đều có thể vãn hồi”. 

Vẻ mặt Hạ Hầu Thương kinh sợ nói: “Tuy giữa Thiên Hải Tông và phủ Thành Chủ có ân oán đã lâu, nhưng bây giờ chưa phải lúc để khai chiến”. 

“Tôi thì lại cho rằng, hai thế lực lớn chúng ta có thể bàn chuyện hợp tác, nếu kết giới sụp đổ, tương lai loạn thế, chỉ khi chúng ta hợp tác thì mới có thể cùng thắng được”. 

“Theo tôi biết thì một vài thế lực đỉnh cao đã âm thầm hợp tác, đợi khi kết giời hoàn toàn đổ vỡ, bọn họ sẽ mau chóng tranh giành giới thế tục”. 

Ngô Hùng Bá lạnh lùng nhìn chằm chằm Hạ Hầu Thương, mãi đến khi đối phương dừng lại thì ông ta mới lạnh giọng hỏi: “Nói xong rồi?” 

Hạ Hầu Thương sững người, say đó vội gật đầu: “Thành chủ Ngô, ông cũng không muốn cả đời này bị nhốt trong nơi nhỏ hẹp thành Bạch Hổ này đúng chứ? Theo tôi biết, giới thế tục rất lớn, tùy tiện tranh giành một nơi cũng lớn hơn nhiều so với thành Bạch Hổ rồi, thậm chỉ còn lớn hơn cả Trung Giới giới Cổ Võ”. 

Ngô Hùng Bá lạnh lùng nói: “Nếu đã nói xong thì tôi tiễn ông lên đường!” 

Nói xong, một luồng khí thế hung bạo bộc phát từ trên người ông ta. 

“Ầm!” 

Cả không gian như muốn nứt ra. 

Hạ Hầu Thương cảm thấy bản thân như bị bóp nghẹt không thể hô hấp, vẻ mặt sợ hãi, ông ta biết, Ngô Hùng Bá muốn ra tay giết người rồi. 

“Chạy!” 

Lúc này, trong đầu ông ta chỉ có một suy nghĩ, gần như không hề chần chừ đã lập tức chạy trốn về phía xa. 

Ngô Hùng Bá cười lạnh: “Ông chạy được sao?” 

Vừa nói xong, ông ta đã lập tức biến mất. 

“Rầm!” 

Giây tiếp theo, một tiếng nổ vang vọng truyền đến từ trên không, ngay sau đó, một bóng hình tựa như đạn pháo nặng nề rơi xuống phủ Thành Chủ. 

Ánh mắt Ngô Hùng Bá đầy sát ý, lạnh giọng nói: “Mạng cũng cứng đấy!” 

Nói xong, ông ta chém giết về phía Hạ Hầu Thương. 


“Rầm rầm rầm!” 

Các tòa nhà xung quanh hai người lần lượt sụp đổ. 

“Ngô Hùng Bá, ông lớn gan thật, ai cho ông cái gan đó, dám khai chiến với Thiên Hải Tông tôi?” 

Âm thanh tức giận vang lên, vang vọng khắp thành Bạch Hổ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.