Chương trước
Chương sau
Vẻ mặt Dương Thanh cực kỳ khó coi, rõ ràng Ngô Tử Kính đã đoán được thân phận anh, thậm chí còn mời anh đến nhà họ Ngô.

Ngô Tử Kính trông thì có vẻ hiền lành, nhưng Dương Thanh vẫn cảm nhận được sự đe dọa trong lời nói của đối phương.

Đối phương có ý nhắc đến việc nhà họ Ngô và Thiên Hải Tông bất hòa, lại cố ý tỏ vẻ bản thân đã đoán được thân phận của Dương Thanh, bản thân việc này đã là một kiểu uy hiếp rồi:

Nếu anh không đồng ý đến nhà họ Ngô cùng tôi thì tôi sế tiết lộ thân phận anh.

Nghĩ đến đây, Dương Thanh lên tiếng nói: “Nếu đã như vậy thì tôi sẽ đến nhà họ Ngô cùng anh một chuyến".

“Ha ha, được!”

Ngô Tử Kính cười lớn, rõ ràng rất vui vẻ.

Hai mươi phút sau, hai người đến một cánh cổng trông hệt như hoàng cung.

Phía trên cánh cổng có đề ba chữ: “Phủ Thành chủ”.

“Thiếu thành chủi” 

Hai thị vệ trước cổng nhìn thấy Ngô Tử Kinh thì vội kính cẩn nói.

Ngô Tử Kính khẽ gật đầu, cười nói: “Anh Trần, mời vào trong!”

Dương Thanh âm thầm kinh sợ trong lòng, không ngờ nhà họ Ngô lại là chủ nhân của phủ Thành chủ, còn Ngô Tử Kính lại là thiếu thành chủ, hiển nhiên cha anh ta chính là thành chủ của thành Bạch Hổ.

Trong Trung Giới giới Cổ Võ có bốn thành một giới, bốn thành là thành Bạch Hổ, thành Thanh Long, thành Huyền Vũ, thành Chu Tước lần lượt nằm ở bốn khu vực lớn Đông Tây Nam Bắc ở Trung Giới giới Cổ Võ.

Ở bốn thành lớn, đều do phủ Thành chủ đứng đầu.

Chỉ là phủ Thành chủ là thuộc thế lực chính phủ, chứ không phải phủ Thành chủ là mạnh nhất.

Giống như thành Bạch Hổ này, ngoài phủ Thành chủ thì còn có Thiên Hải Tông và Hợp Hoan Tông, cùng với một vài thế lực khác.

Mà ở thành Bạch Hổ, thực lực mạnh nhất là Thiên Hải Tông, còn về nhà họ Ngô của phủ Thành chủ cũng chỉ có thể hạ mình ở vị trí thứ hai. 

Nhưng một khi giới chủ có lệnh thì các thế lực ở các thành lớn đều phải nghe theo mệnh lệnh của Thành Phủ Chủ của các thành lớn.

Còn một giới thì chính là khu vực trung tâm của Trung Giới giới Cổ Võ, cũng chính là Giới Chủ Phủ.

Ngô Tử Kính bỗng cười hỏi: “Anh Trần, anh thấy phủ Thành chủ chỗ chúng tôi thế nào?”

Dương Thanh gật đầu, lên tiếng nói: “Rộng lớn đồ sộ! Ngay cả Thiên Hải Tông cũng không thể sánh bằng!”

Anh cũng không phải vì hùa theo Ngô Tử Kinh nên mới nói như vậy, mà sự thật chính là như thế.

Tuy Thiên Hải Tông là thế lực mạnh nhất thành Bạch Hổ, nhưng chung quy cũng chỉ là một thế lực thuộc thành Bạch Hổ.

Mà phủ Thành chủ là trung tâm của thành Bạch Hổ, đương nhiên Thiên Hải Tông không thể so sánh được.

Ngô Tử Kính cười thoải mái, lập tức nói đầy ẩn ý: “Chỉ là không biết, so với giới thế tục thì thế nào?”

Dương Thanh không đáp lời.

Đương nhiên anh biết rõ Ngô Tử Kính đang  thăm dò, nhưng quả thực phủ Thành chủ rất hoành tráng đồ sộ, dù là ở giới thế tục, cũng là một kiến trúc cổ kính tự như Cố Cung.

Trên đường đi, ai thấy Ngô Tử Kính thì đều chủ động chào hỏi, trong đó có không ít cao thủ Thiên Cảnh lục phẩm.

Người trung niên lên tiếng: “Tử Kính, người này là?”

Rõ ràng người trung niên chính là thành chủ của thành Bạch Hổ, đứng trên đỉnh cao của cả Trung Giới giới Cổ Võ, cao thủ đỉnh cao đã bước một chân vào Thiên Cảnh sơ kỳ thất phẩm, Ngô Hùng Bát!

Ngô Tử Kính vội nói: “Người này là Trần Mộc, người bạn con mới quen, cố ý mời cậu ấy đến phủ Thành chủ một chuyến”.  

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.