Chương trước
Chương sau
Giây tiếp theo, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt Dương Thanh.

“Thật sự là ông!”

Dương Thanh nhìn thấy đối phương, trong mắt anh lóe lên sát khí dày đặc.

Người tới không ai khác chính là nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông, Cảnh Kim Hoal

Cảnh Kim Hoa cũng trừng mắt nhìn Dương Thanh đầy sát khí, ông ta nói: “Nhóc con, mau giao công pháp tu luyện của cậu ra đây, tôi có thể cho cậu được toàn thây!”

Trong đôi mắt Dương Thanh lóe lên một ánh sắc lạnh, anh nhìn chằm chằm đối phương nói với giọng lạnh lùng: “Cho dù ông có được công pháp của tôi, cũng không thể luyện được đâu”.

Con đường anh đang đi theo là con đường tu tiên, đương nhiên, công pháp mà anh luyện cũng là công pháp tu tiên.

Trong giới Cổ Võ, chỉ có hai con đường tu luyện, một là luyện võ, hai là tu tiên, và công pháp của hai con đường này không giống nhau.

Hơn nữa, muốn tu luyện thành công công pháp tu tiên, không chỉ có yêu cầu cực cao về mặt thể 

chất và huyết mạch, mà còn yêu cầu càng cao về mặt võ công thiên bẩm.

Có thể nói, bất kỳ vị tu tiên nào cũng đều là thiên tài xuất chúng với võ công thiên phú.

“Làm sao cậu biết tôi không thể luyện được?”

Cảnh Kim Hoa hét lên đầy giận dữ, một lực trấn áp mạnh mẽ hơn bình thường được giải phóng khỏi người ông ta.

Lúc này, Dương Thanh chỉ cảm thấy như có một ngọn núi khổng lồ đè lên cơ thể anh, đang muốn nghiền nát toàn bộ xương cốt trong cơ thể của anh.

Tuy rằng anh đã đột phá đến kỳ Kết Đan, thực lực cũng có thể so sánh ngang với võ sĩ Thiên Cảnh Ngũ Phẩm và Thiên Cảnh Lục Phẩm, nhưng bởi vì anh vừa mới đột phá, có thể có được thực lực ngang với Thiên Cảnh Lục Phẩm đã là ghê gớm lắm rồi.

Mà Cảnh Kim Hoa, chính là cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong.

Cho dù Dương Thanh liều mạng chiến đấu, cũng không có khả năng là đối thủ của hắn.

Trong lúc nhất thời, Dương Thanh rơi vào bước đường cùng. 

Bắt anh giao ra công pháp tu tiên, chuyện này không thể được!

Nhưng nếu anh không giao ra công pháp, Cảnh Kim Hoa sẽ giết anh ta.

“Muốn bắt tôi giao ra công pháp tu tiên ư, tuyệt đối không thể!”

Đột nhiên, Dương Thanh lên tiếng, cùng lúc đó anh bắt đầu thi triển Chiến Thần Quyết, một luồng khí tức vô cùng lớn mạnh bùng lên từ trên người anh.

Cùng lúc đó, bí thuật Thiên Huyền cũng được anh kích hoạt, còn có sức mạnh huyết mạch sau khi anh đã hấp thụ được của Tam Đại Thần Huyết đang cuộn trào gào thét trong cơ thể anh

Trong một lúc, anh đã sử dụng mọi cách để gia tăng sức mạnh của mình.

“Bùm!"

Một luồng khí thế dữ dội đột nhiên bùng phát ra từ anh, như thể nó đang muốn xé toạc cơ thể anh vậy.

“Hả?”

Cảnh Kim Hoa kinh ngạc, đôi mắt ông ta trợn trừng nhìn chăm chăm vào Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không ngờ cậu có thể bộc phát ra sức mạnh lớn như vậy, cho dù là cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ bình thường, e là cậu cũng có thể chiến đấu một trận ra trò nhỉ!”

“Nhưng, như vậy thì sao? Đối thủ hiện tại của cậu là tôi, tôi đã chẽm chệ ở Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong hơn mười năm nay, chỉ còn cách bán bộ Thiên Cảnh Thất Phẩm sơ kỳ cũng chẳng đến một bước nữa thôi”.

“Nếu như cậu không chịu giao ra công pháp tu tiên, hôm nay cậu sẽ chết không có chỗ chôn!”

Trong mắt Cảnh Kim Hoa tràn ngập sát khí mãnh liệt, thực lực của Dương Thanh khiến trong lòng hắn sinh ra một cảm giác sợ hãi.

Nếu cho anh thêm thời gian trưởng thành phát triển, há chẳng phải sẽ trở thành cao thủ Thiên Cảnh Thất Phẩm hậu kỳ sao?

Đến lúc đó, nếu Dương Thanh muốn giết ông ta, có lẽ chỉ cần vẩy mấy ngón tay cũng có thể làm được.

Nghĩ đến đây, sát khí trong lòng Cảnh Kim Hoa càng sâu đậm hơn, hôm nay cho dù phải trả giá đắt, ông ta cũng phải giết chết Dương Thanh.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.