Chương trước
Chương sau
Một từ “cút” khiến toàn bộ mọi người ở đây đều kinh hãi!

Sắc mặt của nhị trưởng lão của Thiên Hải Tông vô cùng u ám, ánh mắt sắc như lưỡi dao nhìn chằm chăm vào Dương Thanh.

Thật ra ông ta cũng không phải là quá mong muốn Dương Thanh sẽ gia nhập vào nhánh của mình, chẳng qua ông ta thèm muốn những bí mật của Dương Thanh, chỉ sau khi Dương Thanh làm lễ nhập môn, ông ta mới có cơ hội có được những bí mật này.

Nhưng không ngờ Dương Thanh lại không thèm nể mặt mình đến vậy.

“Cậu Dương!”

Lúc này, Mạc Thanh Tu đi tới hỏi với vẻ đầy kích động: “Cậu đã đột phá chưa?” 

Dương Thanh không trả lời câu hỏi này mà khẽ mỉm cười nói: “Anh Mạc, cám ơn anh nhiều!

Lúc trước, trong khi anh đang đột phá, Mạc Thanh Trúc đứng che chẳn trước mặt anh, đối đầu lại với nhị trưởng lão, anh biết điều đó...

Chỉ là lúc ấy đang là thời khắc quan trọng để đột phá, nên anh không thể nói chuyện.

Mạc Thanh Tu cười sảng khoái và nói: “Cậu Dương, không có gì!”

Lúc này, ánh mắt của Dương Thanh tập trung vào nhị trưởng lão, một tia sắc lạnh hiện lên sâu trong đáy mắt anh, nhưng cuối cùng anh cũng bình tĩnh lại.

Anh chỉ lướt nhìn nhị trưởng lão một lượt, sau đó ánh mắt lại dừng lại chỗ Lưu Khánh, anh nói: “Xem ra sư phụ của anh cũng không định gặp lại tôi nhỉ, nếu đã như vậy, tôi xin cáo từ!”

Nói xong, anh quay lại nhìn về phía Mạc Thanh Tu, nói: “Anh Mạc, tôi đi trước đây, sau này có duyên sẽ gặp lại, tạm biệt!”

Sau đó, anh khẽ gật đầu với Mạc Thanh Trúc, rồi xoay người sải bước rời đi.

Cho dù là vì lý do gì, nếu tam trưởng lão không chịu ra gặp thì mọi việc cũng không liên quan đến anh.

Anh đã chờ tam trưởng lão đã lâu, nhưng đến bây giờ vẫn chưa gặp, hơn nữa, hai người cũng đã hẹn trước qua Lưu Khánh là sẽ gặp nhau ở Thiên Hải Tông, anh đã đến, mà tam trưởng lão lại không giữ lời hứa của mình.

Lưu Khánh thấy Dương Thanh chuẩn bị rời đi thì đột nhiên lo lắng, khó khăn lắm mới đưa được Dương Thanh từ thế tục về đây, với tài năng võ công thiên phú mà Dương Thanh thể hiện, tương lai chắc chăn anh sẽ trở thành nhân vật đứng đầu.

Nếu nhánh này của tam trưởng lão có thể kết giao với Dương Thanh thì chắc chăn sẽ có lợi rất lớn đối với huyết thống của tam trưởng lão .

Và với tư cách là người trung gian giới thiệu, hắn sẽ giành được hưởng lợi nhiều hơn nữa.

“Cậu Dương, xin dừng bước!

Lưu Khánh vội vàng đuổi theo, nói với giọng cuống cuồng: “Cậu Dương, tôi chắc chắn sư phụ tôi không phải cố tình trốn tránh cậu, xin cho tôi thêm chút thời gian!”

Mới khi nấy, anh đột phá ở Thiên Hải Tông, đã kéo đến vô số thiên kiếp, đủ để chứng minh quả thật anh không hề tầm thường.

Giờ đây, trong lòng anh cũng rất lo lắng, một khi các cao thủ đứng đầu của Thiên Hải Tông cưỡng chế ép anh ở lại, e rằng anh khó có thể rời đi. 

“Cái này..."

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.