Chương trước
Chương sau
Cảnh tượng khiến mọi người sợ điếng hồn.

Tia chớp đầy trời hóa thành cả đàn rồng đồng loạt giáng xuống nuốt chửng Dương Thanh.

“Rầm rầm rầm!” Mặt đất rung läc như thể không gian sắp sụp đổ. “Ai có thể cho tôi biết đây thật sự là thiên kiếp sao?”

Có người ngơ ngác hồi lâu, không nhịn được mới lên tiếng hỏi.

Lúc này, Dương Thanh đã chui vào trong thiên lôi, mọi người chỉ nhìn thấy ánh chớp chói mắt tỏa ra từ chỗ mà Dương Thanh mới đứng ban nãy, hoàn toàn không nhìn thấy Dương Thanh đâu cả.

Đừng nói là đệ tử bình thường của Thiên Hải Tông, dù là tông chủ thì cũng phải há hốc mồm, ông ta chỉ còn cảm giác là mình mù rời.

Thân là một trong những cao thủ đứng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, ông ta lại không thể nhìn thấu cách Dương Thanh độ thiên kiếp.

“Tên nhóc tới từ thế tục kia chắc đã tan thành mây khói rồi nhỉ?”

“Chắc chắn hẳn đã chết rồi, thiên kiếp mạnh mẽ như vậy, dù là võ sư Thiên Cảnh lục phẩm cũng không thể vượt qua!”

“Không thể không thừa nhận là thanh niên tới từ thế tục. này rất mạnh! Nếu hắn không chết, e là sẽ tiến vào Thượng Giới giới Cổ Võ, nhưng tiếc là mạnh như thế vẫn phải chết dưới thiên kiếp”.

Một đám người Thiên Hải Tông bắt đầu mở miệng nói lung tung.

“Cậu Dương!”

Mạc Thanh Tu siết chặt nắm đấm vì lo lảng, trên mặt là biểu cảm sốt ruột.

Tuy anh ta tin Dương Thanh có thể thành công độ kiếp nhưng thiên kiếp này thật sự quá khủng bố, nó khủng bố tới mức làm anh ta tuyệt vọng.

Anh ta và Dương Thanh mới vừa giao tranh, tuy thua Dương Thanh nhưng Mạc Thanh Tu cũng biết đối phương không dùng hết toàn lực, dù vậy vẫn đoán được đại khái thực lực của Dương Thanh.

Anh ta cho rằng dưới thiên kiếp mạnh mẽ như vậy, Dương Thanh không thể thành công.

“Anh, đây thật sự là thiên kiếp sao?” Mạc Thanh Trúc đứng cạnh Mạc Thanh Tu tò mò hỏi.

Mạc Thanh Tu lắc đầu, mặt mày căng thẳng: “Anh chưa từng thấy thiên kiếp thế này bao giờ, cũng chưa từng nghe nói tới. Nhìn qua thì giống thiên kiếp nhưng khí tức của sấm sét vượt xa thiên kiếp, mỗi một tia sét đánh xuống thì lập tức bùng nổ khí thế hơn hẳn thiên kiếp bình thường”.

Mạc Thanh Trúc trợn to hai mắt: “Mặc dù không có đếm kỹ, nhưng cũng có thể đoán ra trong nháy mắt vừa rồi đã có mấy trăm tia sét đánh xuống. Nếu những tia sét này thật sự là lôi kiếp, vậy chẳng phải là Dương Thanh vừa mới hứng chịu mấy trăm tia thiên kiếp sao?”

Vẻ mặt Mạc Thanh Tu vô cùng khó nhìn nhưng anh ta vẫn gật đầu: “Cũng có thể cho rằng như vậy!”


Nhị trưởng lão lắc đầu, im lặng một hồi mới nói: “Dù không phải thiên kiếp thì đó cũng là mấy trăm tia sét mạnh hơn thiên kiếp!”

“Cái gì?"

Hà Đông Thành giật mình, không nhịn được mà hỏi: “Vậy chẳng phải là Dương Thanh này phải hứng chịu mấy trăm thiên kiếp chỉ trong tích tắc?”

Nhị trưởng lão gật đầu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.