Lúc này, Dương Thanh cảm nhận được luồng hơi thở kinh khủng nhanh chóng lao về phía mình.
Vẻ mặt anh lập tức thay đổi, không kịp nghĩ nhiều, lập tức kích hoạt sức mạnh huyết mạch, Thiên Huyền Bí Thuật cũng lập tức sử dụng, kiếm Thiên Tử cũng bay ra khỏi vỏ.
Khí thế hùng mạnh bộc phát từ trên người anh.
Anh không chút do dự, nâng kiếm Thiên tử chém về phương hướng khí thế bùng nổ kia.
Chỉ là, anh vừa vung kiếm này thì một bóng trắng đã lao lên tựa như yêu ma, nhẹ nhàng tránh né kiếm Thiên Tử của nah, đánh mạnh một chưởng xuống.
“Rầm!”
Tiếng động vang dội, Dương Thanh chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ mình như đảo lộn, ho ra máu, thân thể như con diều mất dây bay xa mười mấy mét, nặng nề rơi xuống đất.
“Cậu Dương!”
Mạc Thanh Tu sợ hãi, lao về phía Dương Thanh.
Lúc này, säc mặt Dương Thanh tái nhợt, trước ngực. cũng lõm xuống, khóe miệng còn chảy cả máu.
“Sư phụ, người đến rồi!”
Đám người Hà Đông Thành đều nhìn sang ông lão tóc. trắng, vẻ mặt kích động nói.
Ông lão áo trắng không quan tâm đến đám người Hà Đông Thành, mà nhìn về phía Dương Thanh, thốt lên kinh ngạc, như thể không ngờ đến Dương Thanh vẫn chưa chết.
“Nhị trưởng lão, ông có hơi quá đáng rồi đấy?”
Mạc Thanh Tu nhìn thương thế Dương Thanh rồi nhíu mày nói với nhị trưởng lão.
Anh ta có thể nhìn ra, nếu không phải thân xác Dương Thanh mạnh thì một đòn vừa nãy của nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/3656394/chuong-4390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.