Chương trước
Chương sau
Một câu “Tôi thua rồi” của Mạc Thanh Tu lập tức khiến mọi người kinh sợ!

“Anh trai, thua rồi sao?”

Gương mặt nhỏ nhẳn của Mạc Thanh Trúc hiện biểu cảm không tin nổi, trong lòng cô ta, anh trai chính là vô địch, thế nhưng lại thua trong tay một thanh niên kém anh ta gần mười tuổi.

Lưu Khánh sững sờ trong chốc lát, ánh mắt khi nhìn sang Dương Thanh lại càng nồng nhiệt, thiên tài võ đạo như vậy, tiền đồ tương lai chắc chản là vô lượng.

Hắn gần như có thể chắc chắn, chỉ cần Dương Thanh có thể sống sót, trong tương lai anh nhất định có thể đứng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, thậm chí là đỉnh cao ở Thượng Giới giới Cổ Võ.

Chỉ cần bản thân có thể ôm được cái cây đại thụ Dương Thành này, thì tương lai hắn cũng rất đáng mong đợi.

Các đệ tử phe phái nhị trưởng lão do Hà Đông Thành dẫn đến đều ngây ngốc tại chỗ.

Mặc dù bọn họ ở đây có rất nhiều người, vừa nãy cũng đã đoán được khả năng này, nhưng khi Mạc Thanh Tu đích thân thừa nhận thất bại, thì vẫn khiến bọn họ khó mà chấp. nhận được.

“Sao có thể chứ?”

Vẻ mặt Hà Đông Thành khó tin, ánh mắt nhìn chằm chăm Mạc Thanh Tu nói: “Mạc sư đệ, cậu là Bạch Y Sát Thần, sao có thể thua bởi một tên tép riu đến từ giới thế tục chứ? Chắc chăn cậu đã nương tay rồi đúng chứ?

Mạc Thanh Tu lạnh lùng liếc nhìn Hà Đông Thành, vẻ mặt châm chọc nói: “Đã đến lúc này rồi mà vẫn còn gọi cậu Dương là tên tép riu, anh không nhìn rõ sự thật được à! Tâm tính anh như vậy, tương lai không thể đứng ở nơi cao được”.

Nói xong, anh ta nhìn Dương Thanh nói: “Thiên phú võ đạo của cậu Dương khiến người ta kinh sợ, tôi tin chắc sẽ có. một ngày, danh tiếng của cậu Dương sẽ vang danh khắp Giới Cổ VõI”

Xưng hô của anh ta với Dương Thanh cũng đã đổi thành cậu Dương, mà anh ta nói Dương Thanh sẽ danh chấn khäp. Giới Cổ Võ, chứ không phải Trung Giới giới Cổ Võ.

Dương Thanh khẽ cười: “Thực lực của anh Mạc cũng rất mạnh, thành tựu tương lai nhất định rất cao”.

Ngay lúc này, Mạc Thanh Trúc đi đến, vẻ mặt lo lắn: nhìn Mạc Thanh Tu nói: “Anh, anh không bị thương chứ?”

Mạc Thanh Tu lắc đầu, cười nói: “Anh và cậu Dương tuy. tranh đấu quyết liệt, nhưng cũng chỉ là đánh giao lưu thôi, cũng không quá nặng tay. Đương nhiên, cũng may cậu Dương hạ thủ lưu tình, nếu không dù thoát chết nhưng e rắng cũng sẽ bị thương nặng”.

Nói xong, Mạc Thanh Tụ lại giới thiệu với Dương Thanh: “Cậu Dương, đây là em gái tôi - Mạc Thanh Trúc”.

Đây không phải lần đầu tiên Dương Thanh gặp Mạc Thanh Trúc, lần đầu tiên là khi Lưu Khánh đưa anh đến Thiên Hải Tông, trong nhóm võ giả trẻ tuổi bên cạnh Võ Dương. Bình, có cả Mạc Thanh Trúc.

Không ngờ cô gái đẹp như tiên nữ này lại là em gái của Mạc Thanh Tu.


Ngay cả tam trưởng lão vốn có ý chủ động đến giới thể tục, mà hôm nay cũng không gặp được, thì những trưởng bối khác của Thiên Hải Tông, Dương Thanh cũng không có hứng thú tìm gặp.

Lại nói, lần này anh đến Trung Giới giới Cổ Võ, cũng không phải để tìm tam trưởng lão Thiên Hải Tông.

Cứu Tần Thanh Tâm mới là chuyện chính.

Mà trận chiến vừa nãy với Mạc Thanh Tu, cũng khiến anh hiểu được đại khái thực lực hiện tại của mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.