Chương trước
Chương sau
'Thoáng chốc, Mạc Thanh Tu chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh như ập đến, chèn ép mình.

Nhưng trên người anh ta cũng bùng nổ khí thế đáng sợ.

Rõ ràng hai người đều rất nghiêm túc. “Dương Thanh, tôi đến đây!”

Mạc Thanh Tu rống lên, dưới chân di chuyển, thân thể hóa thành tàn ảnh lao về phía Dương Thanh.

Lần này, Dương Thanh cũng không lơ là như lúc trước nữa, ngay khi Mạc Thanh Tu lao về phía mình, anh cũng xông về phía đối phương.

Tuy anh tự tin có thể đánh bại Mạc Thanh Tu, nhưng anh cũng biết rõ, thực lực Mạc Thanh Tu rất mạnh, nếu anh không nghiêm túc thì sợ là sẽ thua mất.

Dù sao đối phương võ giả Thiên Cảnh ngữ phẩm sơ kỳ, mà hiện tại anh chỉ là tu tiên giả Trúc Cơ Kỳ, thực lực có thể so giữa Thiên Cảnh tam phẩm đến tứ phẩm.

Theo lý mà nói, lúc anh mạnh nhất có thể bộc phát thực lực Thiên Cảnh tứ phẩm đỉnh cao cũng đã là cực han rồi, nhưng ngay cả bản thân anh cũng không rõ, tại sao bản thân có thể bộc phát được thực lực của cao thủ Thiên cảnh ngũ phẩm.

“Rầm rầm rầm!”

Giây tiếp theo, đòn tấn công của Dương Thanh và Mạc Thanh Tu va chạm vào nhau.

Các võ giả Thiên Hải Tông nhìn đến hoa mắt, thậm chí bọn họ còn không thể nắm bắt được dấu vết của hai người, vì thực lực hai người họ quá mạnh, tốc độ quá nhanh, đòn tấn công xuất hiện chớp nhoáng, rất khó dùng mắt thường để quan sát rõ.

Vẻ mặt Lưu Khánh kinh ngạc, hẳn là người biết rõ thực lực thật sự của Dương Thanh, nhưng không ngờ Dương Thanh lại có thể mạnh đến nhường này.

Hắn biết rõ sức mạnh của Mạc Thanh Tu, cho dù là võ giả Thiên Cảnh ngũ phẩm trung kỳ đấu với Mạc Thanh Tu cũng chưa chắc là đối thủ của Mạc Thanh Tu.

Nhưng bây giờ, Dương Thanh lại có thể đấu với Mạc Thanh Tu ngang sức ngang tài như vậy.

“Mạnh quái! Tên này thật sự lợi hại như vậy. sao?” 

“Mạc sư huynh là võ giả Thiên Cảnh ngũ phẩm sơ kỳ, sức chiến đấu thậm chí có thể so với Thiên Cảnh ngũ phẩm trung kỳ, vậy chẳng khác nào nói cái tên đến từ giới thế tục kia sở hữu lực chiến đấu của Thiên Cảnh ngũ phẩm trung kỳ sao?”

“Anh ta còn trẻ như vậy, thiên phú võ đạo kinh khủng như thế, thực sự quá kinh người?”

“So với anh ta, bỗng nhiên tôi cảm thấy bản thân mình như một tên phế vật vậy!”

Các đệ tử Thiên Hải Tông lúc này vẻ mặt đầy kinh ngạc, bọn họ biết rõ, tâm cảnh võ đạo bản thân mình đã bị ảnh hưởng nặng nề.

Hà Đông Thành thấy vậy, trong lòng âm thầm nói một tiếng không ổn. Những đệ tử này đều do hẳn ta đưa đến, hơn nữa đều là các thiên tài võ đạo của nhị trưởng lão.

Nếu bởi vì trận chiến này mà tâm cảnh bị đả kích nặng nề, đối với nhị trưởng lão mà nói, chuyện này quả thật là họa ngập đầu. 

Nơi có người chính là giang hồ, Thiên Hải Tông thân là tông môn đỉnh cao ở Trung Giới giới Cổ Võ, đương nhiên cũng như vậy.

Giữa các trưởng lão đều có tranh đấu ngầm. Nếu tâm cảnh các đệ tử của nhị trưởng lão bị ảnh hưởng nghiêm trọng, vậy con đường võ đạo sau này chắc chăn sẽ không có thành tựu lớn.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Hà Đông Thành càng lúc càng trở nên khó coi.

“Cho dù anh ta có mạnh hơn nữa thì sao nào? Chẳng phải cũng chỉ là tên tép riu đến từ giới thế tục sao?”


“Không sai, tôi cũng có cảm giác này, chúng ta đông người như vậy, mà ngay cả một người trẻ tuổi từ giới thế tục cũng không bằng, đối phương còn chưa đến ba mươi tuổi đấy, chúng ta chẳng phải đều là rác rưởi sao?”

'Thoáng chốc, đệ tử của nhị trưởng lão đều lên tiếng nói, vẻ mặt người nào cũng tuyệt vọng, còn mù mờ với tương lai phía trước.

Hà Đông Thành tức đến run người, mấy tên khốn này tự hạ thấp giá trị của mình thì thôi đi, sao phải kéo theo cả hẳn ta chứ.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.