Chương trước
Chương sau
Dương Thanh nói tiếp: “Trong khoảng thời gian tới, chắc chẳn sẽ có rất nhiều cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ tiến vào thế tục, thực lực của họ đều vượt xa cao thủ thế tục, một khi họ làm bừa thì thế tục sẽ gặp họa lớn”.

“Điều kiện thứ hai của tôi là Thiên Hải Tông hãy thành lập một nhóm cao thủ hoàn toàn tuân theo quy định của thế tục để kìm hãm những cao thủ này, cho dù là ai vi phạm quy định mới thì cũng phải chịu trừng phạt thích đáng”.

Nghe thấy điều kiện này, Lưu Khánh không đồng ý ngay mà nhíu mày.

Dương Thanh cũng không gấp, đối với bất kỳ thế lực nào ở Trung Giới giới Cổ Võ, điều kiện thứ hai cũng hơi phiền, không phải họ không làm được, mà như thế thì thế lực này sẽ đắc tội với rất nhiều người.

Đương nhiên, nếu nghĩ theo hướng khác, lợi ích với họ là có thể không ngừng mở rộng sức ảnh hưởng ở thế giới mới này.

Lưu Khánh thoáng im lặng rồi nói: “Tuy Thiên Hải Tông là thế lực hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, nhưng cũng chỉ là một trong số đó thôi, chúng tôi có thể lập một nhóm cao thủ nhưng nhóm này chỉ có thể ngăn cản cao thủ từ các thế lực khác, trừ các thế lực hàng đầu”.

“Đương nhiên, tôi vẫn phải báo cáo chuyện này với bề trên trong tông môn, với quyền lực của tôi ở Thiên Hải Tông,

tôi vẫn chưa thể đưa ra câu trả lời chắc chẳn với cậu”.

Dương Thanh gật đầu: “Vậy cứ chờ bề trên trong tông môn anh trả lời”.

Lưu Khánh nói: “Điều kiện thứ ba của cậu thì sao?”

Dương Thanh nói lều cuối cùng, cũng là điều quan trọng nhất, mọi chuyện ở thế tục sẽ do tôi quyết định, ngay cả tông chủ Thiên Hải Tông cũng phải nghe tôi!”

Nghe thấy thế, Lưu Khánh lập tức biến sắc, giận dữ nói: Láo xược! Thiên Hải Tông là một trong các thế lực hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, tông chủ là cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, cậu có tư cách gì để ông ấy nghe cậu?”

Tuy Lưu Khánh hiểu mình không phải đối thủ của Dương Thanh, nhưng cũng không cho phép Dương Thanh làm càn như thế.

Theo ông ta thấy, điều kiện cuối của Dương Thanh là muốn cả Thiên Hải Tông trở thành thế lực phụ thuộc vào Dương Thanh.

Nhưng nếu đồng ý điều kiện này thì sẽ là sỉ nhục với cả Thiên Hải Tông.

Không những thế, Thiên Hải Tông còn bị các thế lực Trung Giới giới Cổ Võ khác hợp sức chống lại.

Dương Thanh cũng không tức giận, thản nhiên nhìn Lưu Khánh: “Chắc ông không có tư cách quyết định xem có đồng ý với điều kiện này không nhỉ?”

Lưu Khánh tức giận nói: “Cho dù tôi nói với tông chủ, tông chủ cũng không đồng ý, cho dù ông ấy đồng ý, các bề trên cũng sẽ không đồng ý”.


Trong mắt Lưu Khánh tràn ngập vẻ kinh ngạc, hắn cứ tưởng Dương Thanh chỉ muốn hợp tác với Thiên Hải Tông thôi, không ngờ anh cũng muốn hợp tác với thế lực hàng đầu khác.

Dương Thanh khoát tay, kết giới đang bao phủ hai người biến mất.

Anh không quan tâm tới Lưu Khánh đang khiếp sợ nữa mà đi tới chỗ Thủ Hộ Minh.

Đỗ Ngọc Sơn chủ động khơi mào tranh chấp với hội trưởng lão, đương nhiên Dương Thanh sẽ không dễ dàng tha cho đối phương.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.