Chương trước
Chương sau
Nghe thấy thế, tam trưởng lão không nói gì nữa, nghiêm nghị nhìn chăm chằm vào tình hình chiến đấu trên màn hình lớn.

Ở chi nhánh chiến vực, Trung Châu.

Cao thủ của chiến vực Trung Châu và cao thủ thuộc quân đoàn cao thủ do Diệp Chiến Quốc dẫn đầu đều đã có mặt ở chiến trường.

“Đỗ Ngọc Sơn, ông to gan thật, dám dẫn cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ tấn công chỉ nhánh chiến vực ở thế tục, các người có biết hậu quả của việc này nghiêm trọng đến mức nào không?”

Diệp Chiến Quốc lạnh lùng hỏi Đỗ Ngọc Sơn.

Đỗ Ngọc Sơn nhìn Diệp Chiến Quốc với vẻ khinh thường, cười khẩy: “Thống lĩnh của một chỉ nhánh chiến vực vẫn chưa đủ tư cách để nói chuyện với tôi, gọi đại trưởng lão của hội trưởng lão ra đây nói chuyện”.

Sắc mặt Diệp Chiến Quốc càng thêm u ám, trước mặt ông ta là tinh nhuệ chiến vực đã được trang bị đầy đủ súng ống, lúc này họng súng đen ngòm đang chĩa vào cao thủ của Thủ Hộ Minh.

Chỉ cần Diệp Chiến Quốc ra lệnh, họ sẽ lập tức tấn công ồ ạt.

Các loại vũ khí nóng công nghệ cao đều được lấy ra, vô số chấm đỏ đang nhằm vào đám người Đỗ Ngọc Sơn.

Nhưng Diệp Chiến Quốc cũng không dám ra lệnh bừa, một khi ra tay, chưa chắc họ đã có thể giải quyết cao thủ của Thủ Hộ Minh trong thời gian ngắn, vẫn sẽ có một số cao thủ hàng đầu sống sót.

Một khi đám người đó sống sót thì sẽ là tận thế của họ. Huống hồ, ở đây còn có một ông lớn đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, vũ khí nóng của chiến vực vốn không làm gì được lão ta.

Rõ ràng Đỗ Ngọc Sơn cũng có phần kiêng dè, tuy lão ta dẫn tinh nhuệ của Thủ Hộ Minh đến chỉ nhánh chiến vực ở Trung Châu, nhưng cũng không ra lệnh làm gì.

Diệp Chiến Quốc lạnh lùng nói: “Đỗ Ngọc Sơn, nếu cần thì cứ nói với tôi, ông vẫn chưa đủ tư cách để nói chuyện với đại trưởng lão”.

Trong mắt Đỗ Ngọc Sơn lóe lên ánh sáng sắc bén, hồi nãy lão ta vừa nói Diệp Chiến Quốc không có tư cách nói chuyện với lão ta, kết quả bây giờ Diệp Chiến Quốc lại nói lão †a không có tư cách nói chuyện với đại trưởng lão.

Đỗ Ngọc Sơn hỏi: “Nói với cậu cũng được, vấn đề là cậu. có quyết định được không?”

Diệp Chiến Quốc nói: “Nếu tôi không quyết định được, tôi có thể xin chỉ thị từ đại trưởng lão”.

“Được!

Đỗ Ngọc Sơn nói: “Nếu vậy, giờ tôi yêu cầu năm chỉ nhánh chiến vực rút khỏi các châu, các thế gia do Thủ Hộ Minh sắp xếp sẽ thay thế chi nhánh chiến vực”.

Nghe thấy thế, Diệp Chiến Quốc lập tức biến sắc, tức giận nói: “Ông đừng mơi”

Người của chiến vực vô cùng tức giận, Đỗ Ngọc Sơn không hề nói chuyện, mà đang ra lệnh.

Nhưng nếu các chỉ nhánh chiến vực rời khỏi các châu, chẳng phải thế tục sẽ hoàn toàn trở thành Hạ Giới giới Cổ Võ mới à?

“Đỗ Ngọc Sơn, ông quá đáng rồi đấy? Hội trưởng lão cho phép thế lực Hạ Giới giới Cổ Võ vào thế tục đã là thành ý lớn nhất rồi, không ngờ ông lại định chiếm cả thế tục, mạnh miệng thật đấy nhỉ?”

Ở chỗ của quân đoàn cao thủ, Mạnh Thiên Lan cũng lạnh lùng nói.

Người của chiến vực Trung Châu và quân đoàn cao thủ đang có mặt đều vô cùng giận dữ, Đỗ Ngọc Sơn không hề định đàm phán mà đang cướp trắng trợn.

“Nếu các người không đồng ý thì đành khai chiến thôi. Tôi cũng muốn xem xem vũ khí nóng của chiến vực mạnh? Hay cao thủ Cổ Võ Thiên Cảnh Tam Phẩm bên tôi mạnh hơn đấy”.


Tuy biết mình không phải đối thủ của Đỗ Ngọc Sơn, nhưng Diệp Chiến Quốc vẫn lớn tiếng ra lệnh: “Mọi người, sẵn sàng chiến đấu!”

Mấy nghìn tinh nhuệ đã được trang bị đủ súng ống của chiến vực đều lấy vũ khí nóng ra, nhảm vào cao thủ Thủ Hộ

Minh!

Trận chiến sắp bắt đầu!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.