Chương trước
Chương sau
Cuối cùng Bách Lý Thu Nguyệt cũng nhìn về phía Bách Lý Hoành, cười khẩy rồi lạnh lùng nói: “Bách Lý Hoành, muốn gì thì cứ nói thẳng, tôi không thích vòng vo!”

Bách Lý Hoành khẽ gật đầu: “Chúng tôi tìm thấy con trai cô rồi!"

Nghe thấy thế, Bách Lý Thu Nguyệt run rẩy, nhìn chăm chäm vào Bách Lý Hoành bãng đôi mắt đỏ ngầu, nằm chặt bức tượng hơn.

Một lúc lâu sau, bà ta mới hỏi: “Thăng bé khỏe không?”

Bách Lý Hoành gật đầu: “Nó rất khỏe, đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, nhưng sức chiến đấu của nó đã vượt xa cảnh giới, với thực lực của nó bây giờ, chắc có thể sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ”.

Bách Lý Thu Nguyệt thầm kinh ngạc, hình như không ngờ chẳng những con mình còn sống mà còn có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ.

Bách Lý Hoành chợt nói: “Không hổ là thiên tài có máu tổ của gia tộc Bách Lý, tốc độ tu luyện rất nhanh”.

Bách Lý Thu Nguyệt bỗng nhìn về phía Bách Lý Hoành, trong mắt lóe lên sát khí đáng sợ, bà ta nghiến răng: “Tốt nhất anh đừng có ý đồ gì với thăng bé, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho anhl”

Thấy Bách Lý Thu Nguyệt phản ứng dữ dội như thế, Bách Lý Hoành rất hài lòng, cười nói: “Nó là cháu tôi, sao tôi lại gây bất lợi cho nó được? Cô cứ yên tâm”.

Bách Lý Thu Nguyệt căm hận nhìn Bách Lý Hoành: “Tôi thề, nếu anh dám làm hại con tôi, tôi sẽ khiến anh hối hận!”

Bách Lý Hoành nói: “Cô yên tâm, tôi không làm gì nó đâu, hôm nay tôi tìm cô vì muốn cho cô cơ hội lấy lại tự do, chỉ cần cô thuyết phục con cô gia nhập gia tộc Bách Lý rồi theo họ Bách Lý, chẳng những tôi trả tự do cho cô mà còn chú trọng bồi dưỡng nó, nếu nó muốn trở thành chủ gia tộc Bách Lý trong tương lai, cũng không phải là không được”.

Bách Lý Thu Nguyệt cười khẩy: “Đừng mơ!”

Sao bà ta lại không biết người anh cùng cha khác mẹ này. là loại người gì chứ, chính Bách Lý Hoành đã ra lệnh đưa bà ta về gia tộc Bách Lý rồi giam lỏng.

Giờ Bách Lý Hoành muốn con bà ta gia nhập gia tộc Bách Lý, đơn giản là vì lợi ích thôi, tuy bà ta không rõ nguyên nhân thực sự, nhưng có thể đoán được việc con mình gia nhập gia tộc Bách Lý sẽ rất có lợi cho gia tộc Bách Lý.

Bách Lý Hoành nhìn Bách Lý Thu Nguyệt với vẻ nghiền ngẫm, lập tức quay người rời đi.

Không hiểu sao, khi thấy nụ cười khó hiểu của Bách Lý Hoành trước khi đi, Bách Lý Thu Nguyệt bỗng có linh cảm xấu.

Bách Lý Thu Nguyệt nắm chặt tay, lạnh lùng nói: “Bách Lý Hoành, tốt nhất anh đừng động đến con trai tôi!”

Trong tình huống này, chủ gia tộc Bách Lý như Bách Lý Hoành lại định rời đi.

Bách Lý Hoành nghiêm nghị nói: “Ta phải đi làm một chuyện quan trọng, nếu thành công, ít nhất có thể giúp gia tộc Bách Lý huy hoàng suốt trăm năm!”

Bách Lý Kinh Vân hỏi: “Vậy nếu thất bại thì sao ạ?”

Trong mắt Bách Lý Hoành lóe lên ánh sáng sắc bén, lão †a lạnh lùng nói: “Nếu thất bại, cho dù không thể giúp gia tộc Bách Lý huy hoàng suốt trăm năm thì cũng giúp gia tộc Bách Lý giải quyết mối nguy bây giờ!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.