Chương trước
Chương sau
“Khi tôi tới Trung Châu, khí thế đó đã biến mất, mà Dương Thanh cũng mất tích theo, đến giờ vẫn chưa tìm được cậu ta”.

Đỗ Ngọc Sơn nhíu mày, lạnh lùng nói: “Sao không nói sớm cho tôi biết?”

Khương Cửu Hùng bình tĩnh nói: “Trước đó tôi cũng không nghĩ đến khả năng này, tôi cứ tưởng Dương Thanh đã phát huy thực lực siêu mạnh nhờ Thiên Tử Kiếm, chứ không nghĩ tới khả năng cao thủ Đế Thôn ra tay, giờ nhớ lại tình hình khi đó, tôi mới nghi ngờ cao thủ Đế Thôn đã đưa Dương Thanh đi”.

Lời giải thích của lão ta không có vấn đề gì, mọi thứ nghe rất hợp lý.

Đỗ Ngọc Sơn nhíu mày nhưng không hỏi thêm, lão ta cứ cảm thấy Khương Cửu Hùng hơi khác thường, nhưng không nói rõ được rốt cuộc là khác thường ở đâu.

Một chủ gia tộc nghiêm nghị nói: “Chủ gia tộc họ Khương, ông chắc chản rằng hôm đó có cao thủ với thực lực siêu mạnh đã xuất hiện ở Trung Châu à?”

Khương Cửu Hùng lắc đầu: “Tôi chỉ cảm nhận được khí thế rất mạnh ở Trung Châu từ khoảng cách rất xa thôi, còn về việc chủ nhân của khí thế này có phải cao thủ Đế Thôn không

thì tôi cũng không biết, mọi chuyện chỉ là suy đoán”.

“Tính ra cũng có khả năng này, Dương Thanh đã giết Khương Kiếm, Đế Thôn biết rõ chủ gia tộc họ Khương sẽ không tha cho Dương Thanh nên mới đưa Dương Thanh đi trước”.

“Nếu đúng thế thật, tức là Dương Thanh đang ở Đế Thôn à?

“Không phải là không có khả năng này, nếu cậu ta được đưa đến Đế Thôn thật thì chúng ta rất khó giết cậu ta”.

Chủ của các thế gia Cổ Võ đều có vẻ kiêng dè.

Trong lòng họ, Đế Thôn là nơi vô cùng đáng sợ.

Nếu không kiêng dè Đế Thôn, sao họ có thể chờ bao lâu mà không xâm lược thế tục với quy mô lớn chứ?

Đỗ Ngọc Sơn nhìn Khương Cửu Hùng, ngày càng cảm thấy khác thường.

Đỗ Ngọc Sơn chợt hỏi: “Chủ gia tộc họ Khương, ông đã nghĩ ra cách gì để khiến Dương Thanh xuất hiện chưa?”

Khương Cửu Hùng thoáng sửng sốt, hỏi: “Minh chủ, không biết ông có cách hay gì?”


Một chủ gia tộc chợt nói.

Khương Cửu Hùng lạnh lùng nhìn đối phương, nói: “Nếu tôi không nhớ nhầm, nhà họ Tê cũng có dòng chính chết dưới tay Dương Thanh, hơn nữa không chỉ có một người đúng không? Hay chủ gia tộc họ Tê nghĩ cách dụ Dương Thanh xuất hiện để báo thù rửa hận đi?”

Chủ gia tộc họ Tê cười gượng: “Tuy nhà họ Tê cũng có dòng chính bị giết nhưng toàn người không quan trọng, còn người bị giết của nhà họ Khương lại là người thừa kế cơ mà”.

“Hừ" Khương Cửu Hùng lạnh lùng nói: “Mọi người đều không ngu, nếu Dương Thanh dễ bị giết như thế, có lẽ cậu ta đã bị các vị giết trăm nghìn lần rồi

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.