Chương trước
Chương sau
“Tôi là ngoại lệ thật à?”  

 

Dương Thanh rất ngờ vực, chẳng lẽ anh là thiên tài tu luyện ư?  

 

Nhưng anh nghĩ lại, hình như đúng thế thật, trong thế hệ trẻ, vẫn chưa có ai mạnh hơn anh, ít nhất ở Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục thì không có, còn anh không biết Trung Giới giới Cổ Võ có không.  



 

Còn ở Thượng Giới giới Cổ Võ, nếu là lúc trước, có lẽ Dương Thanh sẽ ngông cuồng đến mức cho rằng mình vô địch trong thế hệ trẻ, nhưng giờ anh khẳng định, chắc chắn ở Thượng Giới giới Cổ Võ sẽ có người hơn anh!  

 

Đây là lần đầu tiên anh đến Trung Giới giới Cổ Võ nhưng đã cảm nhận được nồng độ linh khí hơn xa thế giới mới rồi.  



 

Linh khí càng nồng đậm, tốc độ tu luyện cũng càng nhanh, tương ứng với điều này, cao thủ thuộc thế hệ trẻ cũng càng mạnh.  

 

“Đúng thế, cậu là ngoại lệ!”  

 

Giới chủ gật đầu, nói tiếp: “Trừ cậu ra, tôi chưa từng cảm nhận được khí thế từ máu của ba cao thủ mạnh nhất trên người ai”.  

 

“Đừng nói là cả ba người, cho dù chỉ một người thì cũng không có”.  

 

“Đây không phải chuyện chính, quan trọng là tôi cũng lờ mờ cảm nhận được sức mạnh huyết mạch rất mạnh trên người cậu, tuy khí thế này rất mong manh nhưng tôi vẫn cảm nhận được”.  

 

“Thậm chí sức mạnh huyết mạch này còn áp đảo máu của ba cao thủ kia!”  

 

Dương Thanh kinh hãi, giới chủ có thể cảm nhận được cả sức mạnh huyết mạch của anh ư?  

 

Tức là nếu anh đến Thượng Giới giới Cổ Võ, bất cứ cao thủ nào cũng có thể cảm nhận được sức mạnh huyết mạch của anh à?  

 

“Tạm thời cậu có thể yên tâm, ít nhất hiện giờ, cậu vẫn chưa tiếp xúc với cao thủ có cấp bậc như tôi”.  

 

Hình như giới chủ đã nhận ra suy nghĩ của Dương Thanh, lão nói tiếp: “Muốn thấy được những thứ đó cũng không dễ, trong số các cao thủ có cấp bậc như tôi, có rất ít người nhận ra”.  

 

“Hơn nữa tạm thời cậu cũng không tiếp xúc với cao thủ cấp bậc này. Khi nào kết giới giữa Trung Giới giới Cổ Võ và Thượng Giới giới Cổ Võ tan vỡ, cả thế giới bị xâm chiếm, sẽ có rất nhiều cao thủ vượt xa tôi”.  

 

“Khi đó cậu sẽ gặp nguy hiểm, không chừng một số tà tu còn cướp sức mạnh huyết mạch của cậu”.  

 

Dương Thanh tái mặt, có người luyện võ tà ác như thế ư?  

 

Giới chủ cũng đã nói đó là tà tu, đúng là loại người này có thể gây ra chuyện như thế.  

 

Anh đã cảm nhận được rằng sức mạnh huyết mạch của mình không tầm thường từ lâu, không ngờ lại lợi hại như vậy, ngay cả giới chủ Trung Giới cũng thấy thế.  

 


Giới chủ mỉm cười, gật đầu: “Đó chỉ là hạ sách! Tôi vẫn còn một thượng sách cơ!”  

 

Thấy dáng vẻ “nếu cậu không hỏi thì tôi sẽ không nói” của giới chủ, Dương Thanh có vẻ bất đắc dĩ.  

Dương Thanh nói: “Tiền bối, nếu được, xin hãy cho tôi biết thượng sách đó đi!” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.