Chương trước
Chương sau
Dương Thanh sửng sốt.  

 

Họ không định xóa sổ anh à?  

 

Giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ lại nhờ anh giúp một chuyện nhỏ ư?  

 

Trò đùa gì thế?  

 

Dương Thanh nhất thời tròn mắt, anh không ngờ lại là kết quả này.  



 

Khương Cửu Hùng lạnh lùng nói: “Dương Thanh, được lão tổ nhờ hỗ trợ là vinh dự của cậu, tốt nhất cậu nên ngoan ngoãn đồng ý, bằng không, đừng trách tôi không khách sáo!”  

 

Lão ta rất muốn giết Dương Thanh.  

 

Dù sao đứa con trai giỏi giang nhất của lão ta cũng đã bị Dương Thanh giết.  

 



Giới chủ nhíu mày, nói với vẻ không vui: “Khương Cửu Hùng, nếu cậu còn dám nhiều lời, tôi sẽ không khách sáo với cậu trước!”  

 

Khương Cửu Hùng rùng mình, lập tức im lặng, nhưng ánh mắt của lão ta khi nhìn Dương Thanh vẫn đằng đằng sát khí, chỉ là lão ta không dám nói thêm.  

 

Chuyện này khiến Dương Thanh càng thêm khó hiểu.  

 

Giới chủ là lão tổ của Khương Cửu Hùng, chẳng phải nên giúp Khương Cửu Hùng à?  

 

“Cậu lui xuống đi!”  

 

Giới chủ nói với Khương Cửu Hùng.  

 

“Vâng, lão tổ!”  

 

Khương Cửu Hùng vội quay người rời đi.  

 

Sau thoáng chốc, ở đây chỉ còn Dương Thanh và giới chủ.  

 

Giới chủ chắp tay bước lên trước, nghiêm nghị nói: “Tôi tìm cậu vì muốn nhờ cậu quản lý Trung Giới giới Cổ Võ thay tôi, trở thành giới chủ mới của Trung Giới giới Cổ Võ!”  

 

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức mở to mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.  

 

Giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ - cao thủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong lại bảo sâu kiến chỉ có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ như anh quản lý Trung Giới giới Cổ Võ có vô số cao thủ.  

 

Một lúc lâu sau, Dương Thanh mới tức giận nói: “Tiền bối, tiền bối đừng đùa với tôi như thế, bất cứ cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ nào cũng có thể dễ dàng giết chết tôi, tiền bối bảo tôi nhậm chức giới chủ, chẳng phải là đang đùa à?”  

 

Nào ngờ giới chủ bỗng quay sang, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Tôi không đùa!”  

 

Nụ cười trên mặt Dương Thanh lập tức biến mất, anh đã nhận thấy vài điều từ ánh mắt đối phương.  

 

Giới chủ không đùa, mà đang nói với anh một cách nghiêm túc.  

 

Nhưng Dương Thanh không hiểu nổi, tại sao giới chủ lại có ý định đó?  

 

Anh còn chưa trở thành cao thủ hàng đầu ở thế giới mới mà giới chủ đã bảo anh quản lý Trung Giới giới Cổ Võ có cấp bậc cao hơn à?  

 

Dương Thanh im lặng một lát rồi nói: “Tiền bối, tôi không hiểu!”  

 

Giới chủ chợt hỏi: “Năm nay cậu bao nhiêu tuổi?”  

 

Dương Thanh đáp: “29 tuổi!”  

 

“Cậu bắt đầu tu luyện từ khi nào?”  

 

“22 tuổi!”  

 

“Nói cách khác, từ một người bình thường, cậu chỉ mất 7 năm để trở thành cao thủ có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, thậm chí cậu chỉ mất một ngày để học cách luyện đan, hơn nữa có thể luyện chế đan dược tam phẩm từ khi mới học”.  

 

Giới chủ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trầm giọng nói: “Không những thế, cậu còn tu luyện công pháp phái Tu Tiên”.  

 


“Ngoài ra, tôi còn cảm nhận được khí thế của Ma Thần viễn cổ, Nhân Vương và Thần Nữ trong huyết mạch của cậu, nếu tôi không đoán nhầm, huyết mạch của cậu đã dung hợp máu của ba cao thủ đứng đầu viễn cổ này”.  

 

“Cậu nói cho tôi biết, người hội tụ mọi yếu tố như cậu chỉ là cao thủ bình thường thật ư?”

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.