Chương trước
Chương sau
Bây giờ Hà Chí thực sự rất sợ, khi biết Dương Thanh đã giao quyền đại lý ở Trung Châu cho nhà họ Cố, ông ta lập tức nhận ra mình đã rước họa lớn cho nhà họ Hà rồi.  

 

“Bố, giờ chúng ta nên làm gì? Liệu tứ trưởng lão có đích thân tới nhà họ Hà không? Nếu hắn tới thì có giết con không? Có tiêu diệt nhà họ Hà không ạ?”  

 

Hà Chí không ngừng run rẩy, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.  

 



Sắc mặt Hà Hồng Viễn vô cùng u ám, giận run người, lão ta nhắm mắt lại, cố gắng nén giận.  

 

Nhưng vừa nghĩ tới việc nhà họ Cố đã đạt được quyền đại lý đan dược, lão ta không sao bình tĩnh nổi.  

 



“Tao đánh chết mày!”  

 

Hà Hồng Viễn bỗng đứng dậy, cầm ghế mây đập mạnh về phía Hà Chí.  

 

Lão ta vừa đập vừa giận dữ hét: “Đồ khốn kiếp, mày biết mày đã mang bao nhiêu tai họa đến cho nhà họ Hà không?”  

 

“Nhà họ Hà vốn đã đắc tội tứ trưởng lão, giờ mày còn bảo ba nhà Thái, Vương, Đỗ đi đối phó nhà họ Cố, còn để tứ trưởng lão bắt gặp”.  

 

“Cho dù tứ trưởng lão không so đo với nhà họ Hà, nhưng mày bảo ba gia tộc kia đối phó nhà họ Cố, nhà họ Cố vốn đã rất mạnh, giờ lại lấy được quyền đại lý đan dược, chẳng mấy chốc nhà họ Cố sẽ trở thành gia tộc hàng đầu Trung Châu”.  

 

“Khi đó nhà họ Cố sẽ bỏ qua cho nhà họ Hà chúng ta à?”  

 

Hà Chí bị đánh cho ngã lăn ra đất, vừa né vừa cầu xin: “Bố, bố đừng đánh nữa, không con chết mất! Giờ chúng ta phải mau nghĩ cách bù đắp! Nếu tứ trưởng lão đến, có lẽ nhà họ Hà sẽ bị tiêu diệt thật!”  

 

Lúc này, Hà Hồng Viễn đã trút giận xong, ghế mây cũng bị lão ta đập tan tác, lão ta chỉ có thể ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, uống một hớp trà.  

 

Sau khi im lặng một lát, Hà Hồng Viễn nhìn chằm chằm vào Hà Chí: “Có chứng cứ gì cho việc con bảo ba gia tộc đối phó nhà họ Cố không?”  

 

Hà Chí vội lắc đầu: “Bố, tuy con đích thân nói với họ nhưng nơi nói chuyện là địa bàn của chúng ta, chắc chắn sẽ không có chứng cứ gì ạ”.  

 

Hà Hồng Viễn nhíu mày, nghiêm nghị hỏi: “Con chắc không?”  

 

Hà Chí vội gật đầu: “Chắc chắn ạ!”  

 

Hồi nãy Hà Hồng Viễn đánh khá mạnh, trán Hà Chí đã bị rách, còn chảy máu.  

 

“Nếu đã không có chứng cứ, cho dù tứ trưởng lão đến thì cũng không làm gì được chúng ta, dù sao hắn cũng là tứ trưởng lão Chiêu Châu, không thể vô cớ gây bất lợi cho nhà họ Hà đúng không?”  

 

Hà Hồng Viễn lạnh lùng nói: “Hà Chí, con nghe đây, nếu tứ trưởng lão không đến thì thôi, nhưng nếu hắn tới, hoặc cử quân đoàn cao thủ điều tra, dù có chết con cũng không được thừa nhận là con đã cử ba gia tộc lớn đi đối phó nhà họ Cố”.  

 

“Nếu con dám thừa nhận, cả nhà họ Hà sẽ bị con hủy diệt, con rõ chưa?”  

 

Hà Chí gật đầu, vội nói: “Bố, bố cứ yên tâm, nếu có người tới điều tra thật, chắc chắn con sẽ không thừa nhận, mọi chuyện đều do ba nhà Thái, Vương, Đỗ nhòm ngó địa vị của nhà họ Cố nên mới ra tay, con không hề biết chuyện này”.  

 


Lão ta như đang nói với Hà Chí, cũng như đang lẩm bẩm.  

 

Lúc này, ở chỗ của chi thứ hai, nhà họ Hà.  

“Chú hai, sao chú lại tới đây?” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.